Hình Nhất Phàm cúi đầu, hôn lên trán cô: “Bây giờ em là người quan trọng nhát.” Bạch Hạ lại không mong mình trở thành người được chăm sóc đặc biệt, ăn xong bữa sáng, Hình Nhất Phàm lái xe mang cô đến bệnh viện tư nhân của Hình gia. Đến bệnh viện, bác sĩ ngay lập tức điều bác sĩ giỏi nhất đến kiểm tra cho Bạch Hạ. Bạch Hạ nằm trên giường, cảm nhận được bác sĩ đang làm siêu âm y khoa cho cô, liền bắt đầu lo lắng! Cô nghĩ, đứa trẻ chắc không có vấn đề gì chứ! “Chúc mừng Nhị phu nhân, cô mang thai song sinh!” Bác Sĩ vừa kiểm tra, liền ngạc nhiên nói với cô tin này. Bạch Hạ nghe xong, đầu bùm một tiếng, song thai? Trời ạ! Cô mang thai hai đứa nhỏ? “Không nhìn nhằm chứ?” Bạch Hạ vội hỏi. “Sao có thể sai được? Nhị thiếu gia có gen ở phương diện này, vậy nên, cô có thể mang song thai cũng không lạ.” Bác sĩ cười nói. Bạch Hạ liền có chút đau đầu, cô thực sự vừa mừng vừa sợ, sợ là sau này phải chịu khổ rồi, mừng là mang thai một lần mà được hai đứa bé. Bác sĩ sau khi làm kiểm tra xong nói với cô: “Thai nhỉ rất khỏe mạnh, mọi thứ đều tốt, nhị phu nhân sau này có thể đến kiểm tra thường xuyên.” “Được! Cảm ơn anh.” Bạch Hạ trả lời, bác sĩ đi đến cẩn thận dìu cô đứng dậy. Mà Hình Nhất Phàm vẫn đang chờ ở bên ngoài, cũng rất nóng lòng muốn biết tình hình ở bên trong như thế nào. Liền nhìn thấy Bạch Hạ đi ra, đôi mắt to nhìn chằm chằm anh, nhìn lâu đến mức khiến cho trong lòng anh nhảy một cái, bởi vì biểu cảm của Bạch Hạ lúc, anh vậy mà không hiểu được cô đang nghĩ gì. “Sao rồi? Có vấn đề gì không?” Hình Nhất Phàm liền đưa tay nắm chặt tay cô, lo lắng hỏi. Bạch Hạ khuôn mặt buồn khổ nói: “Đứa bé không sao! Chỉ là! Trong bụng của em có hai đứa.” Hình Nhất Phàm nghe xong, trong đầu cũng bùm một tiếng: “Song thai?” Ý nghĩ đầu tiên của anh là, mang song thai đối với phụ nữ mà nói là một chuyện vô cùng khó khăn, anh là từ nhỏ đã được nghe mẹ anh kể mang song thai khổ như thế nào. Bạch Hạ thấy anh cũng bị dọa, liền cười nói: “Không sao, một lần chịu tội, sinh hai đứa luôn!” Hình Nhất Phàm đưa tay ôm cô vào trong lòng, trong lòng vô cùng cảm động, đồng thời, cũng biết được sau này trách nghiệm của mình sẽ nặng như thế nào. Nước M, thời gian trôi qua rất nhanh đã đến buổi biểu diễn cuối cùng, không phân ngày đêm, cuộc sống như đánh trận cũng sắp kết thúc rồi. Tưởng Hân Vy dựa vào bản lĩnh của cô giải quyết vụ sao chép tác phẩm kia, khiến cho địa vị của cô trong lòng của đàn anh đàn chị đi lên một tầng cao mới, mọi người đều biết, mặc dù cô tuổi nhỏ nhưng lại có nhiều mối quan hệ rộng. Đối với chuyện này, Tưởng Hân Vy cũng không nói rõ, về phương diện mối quan hệ, cô đúng là không thiếu, những mối quan hệ tốt giống như Hình gia với Tưởng gia, chỉ là cô không có chuyện gì, cũng sẽ không đi làm phiền người khác. Cuối cùng, buổi tối hôm đó, Tưởng Hân Vy thoải mái ngủ một giấc, khoảng thời gian tiếp theo, Lý Lâm cũng không cho bọn họ thời gian để đi chơi, mà là đặt luôn máy bay về nước. Tưởng Hân Vy ngủ thẳng đến khi về nước, khoảng tầm hai giờ chiều là đến. Lái xe đến đón bọn họ về nhà, Tưởng Hân Vy cũng nghe được một tin tốt, cuối cùng cũng không cần phải ở trong khách sạn nữa rồi, ba mẹ cô đã mua được một căn biệt thự hạng trung, đủ cho một nhà ba người ở. Tưởng Hân Vy đứng trước cửa nhà mới của mình, cô ngay lập tức cảm nhận được không khí ấm áp của gia đình, chỉ cần là nơi có ba mẹ, cho dù đấy là nơi nào đi chăng nữa thì nó đều là nơi ấm áp nhất. Tưởng Hân Vy tự mang hành lý đi vào nhà, khiến cho vợ. chồng Tưởng Thiên Thắng đang ngồi xem tivi ngạc nhiên vui mừng không thôi. “Về rồi à, còn để con tự mình tìm đến đây nữa.” Mẹ cô Tằng Như Nghệ đi lên trước nhìn con gái, ra nước ngoài một chuyến chắc chắn rất mệt! Người cũng gầy đi trông thấy rồi. “Mẹ, sao ba mẹ có thể tìm được chỗ này, hoàn cảnh của khu trung này rất tốt!” Đoạn đường này Tưởng Hân Vy nhìn thấy được phong cảnh đẹp đẽ, chỗ nào cũng có cây xanh, hoàn cảnh nơi ở rất tốt.