Chương 2590: “Con của mẹ, con của mẹ đang ở trước mặt. Tâm Duyệt, con chính là con gái của mẹ.” Bùi phu nhân ôm lấy cô. Hứa Tâm Duyệt bị Bùi phu nhân ôm lấy liền khiếp sợ, cô ngây ra, phu nhân bị cái gì kích thích sao? Sao lại đem cô nhận nhằm thành con gái của bà? “Phu nhân có phải bà nhằm rồi không? Cháu không phải con gái của bà.” Hứa Tâm Duyệt thử giải thích. “Không, con chính là con gái của mẹ.” Bùi phu nhân vội nói, đồng thời giải thích: “Buổi trưa hôm nay mẹ đưa con đi lấy máu, cũng không phải vì bạn mẹ cần gì đó, mà vì mẹ thấy con rất giống đứa nhỏ mẹ mắt đi lúc trước, cho nên mẹ có ý gạt con.” Hứa Tâm Duyệt có chút sợ hãi nhìn bà: “Phu nhân, sao bà lại gạt cháu?” “Bởi vì mẹ muốn cùng con làm xét nghiệm, thử xem con có phải con gái của mẹ hay không. Hóa ra con thật sự là đứa nhỏ mắt tích suốt 20 năm của mẹ!” Hứa Tâm Duyệt khó tin nghe chuyện này, sao có thể như vậy? Cô có ba có mẹt! Sao lại có thể trở thành con của người khác? *Phu nhân, bà không phải nhầm rồi chứ?” Bùi phu nhân đột nhiên nghĩ đến gì đó, vội lấy báo cáo từ trong túi xách ra: “Cho dù mẹ nhận nhằm thì kết quả này cũng sẽ không sai, con chính là con gái của mẹ, Tâm Duyệt con là con gái của mẹ.” Hứa Tâm Duyệt nhìn báo cáo Bùi phu nhân đưa qua, cô vươn tay nhân lấy, nghiêm túc nhìn thật kỹ từ trên xuống, cuối cùng cô dừng lại ở hàng kết quả kia, xem xong, cô ngây người, sợ hãi. Sao lại như vậy? Sao có thể thế này, cô cùng Bùi phu nhân trước mặt, thật sự là quan hệ mẹ con? “Nhưng mà?” Cô muốn giải thích gì đó. “Con gái, năm đó lúc con bị ôm đi, con chỉ mới có ba tháng thôi, có lẽ bọn buôn người bán con cho ba mẹ nuôi của con. Con nói con không giống ba mẹ mình, vì căn bản con không phải con ruột của họ. Số dĩ mẹ nhận ra con là bởi vì con cùng bộ dạng thời trẻ của mẹ quá giống nhau.” Hứa Tâm Duyệt khiếp sợ nói không nên lời, cô nghĩ đến lúc trước gặp Bùi phu nhân, thật sự sinh ra một cảm giác thân thiết, chẳng lẽ cô thật sự là con của bà? Kinh hỉ như vậy tới quá đột ngột, cũng quá ngoài ý muốn, căn bản không dễ chấp nhận. *Con gái, thật xin lỗi, là do mẹ sai, lúc trước đã làm mắt con. Hiện tại con có thể trở thành con gái của mẹ không?” Bùi phu nhân cẩn thận hỏi, sợ cô sẽ hận bà vì đã làm mắt mình! Đầu óc Hứa Tâm Duyệt trốn rỗng, khách hàng của cô sao lại đột nhiên trở thành mẹ ruột của cô rồi? “Con không muốn nhận mẹ cũng không sao, mẹ thật xin lỗi vì chuyện năm đó, hiện tại mẹ chỉ muốn bù đắp cho con thật tốt.” Bùi phu nhan không hy vọng xa vời có thể nhận lại được con. Hóc mắt Hứa Tâm Duyệt cũng đỏ lên, cô sao lại có thể không nhận? Cô tin tưởng, cho dù năm đó cô bị đánh mắt, cũng không phải do có ý! “Cháu? Cháu đương nhiên sẽ nhận mẹ!” Hứa Tâm Duyệt rốt cục thông suốt, vì sao cô cùng ba mẹ không giống nhau, hóa ra cô không phải con gái ruột của họ. Bùi phu nhân lần nữa kích động ôm lấy cô: “Con gái của mẹ, rốt cuộc mẹ đã tìm được con rồi.” Bùi phu nhân kích động kéo cô đến ghế sô pha, cẩn thận đánh giá con gái của mình: “Con gái, mấy năm nay con chịu khổ rồi, con đã trả qua thế nào? Có chịu ủy khuất gì không?” Hứa Tâm Duyệt mỉm cười, lắc đầu: “Đừng lo lắng, con rất tốt.” “Mẹ muốn hỏi một chút, ba mẹ nuôi của con qua đời thế nào?” Bùi phu nhân ôn nhu dò hỏi. Gương mặt Hứa Tâm Duyệt hiện lên vẻ bị thương, thở dài: “Lúc con còn nhỏ, bọn họ bị tai nạn xe, sau đó con được bà ngoại nuôi nắng, nhưung con đã sống rất vui vẻ.” Bùi phu nhân đau lòng vuốt ve gương mặt của cô, tự trách áy náy nói: “Là mẹ không tốt, con vốn nên lớn lên ở bên cạnh mẹ, năm đó…” Bùi phu nhân trở nên nghẹn ngào, nỗi thống khổ năm đó vẫn như vết dao cứa vào tim bà. “Năm đó sao con lại bị lạc mất?” Hứa Tâm Duyệt vô cùng hiếu kì hỏi. Bùi phu nhân hít mũi, đau xót nói: “Năm đó con được bảo mẫu mang ra ngoài chơi, ở một công viên đột nhiên có người xông ra cướp con đi, ba mẹ không ở bên cạnh con, bảo mẫu cũng không thể giành con trỏ về. Từ đó về sau ba mẹ vẫn luôn nghĩ mọi cách để tìm con, tìm kiếm suốt 20 năm.”