“Đường tiên sinh đã cùng tôi điều trị suốt thời gian qua. Tôi biết rõ hơn hết tình trạng của ông ấy. Hơn nữa, trang thiết bị trong bệnh viện của chúng tôi cũng là thuộc loại tiên tiến bậc nhất. Tôi nghĩ không cần thiết. Nếu anh kiên quyết, tôi cũng không phản đối! Nhưng, điều tôi muốn nói ở đây là, Đường tiên sinh vừa trải qua một cuộc phẫu thuật, ông ấy không thích hợp di chuyển vì thành tim của ông ấy rất mỏng, nếu xảy ra chuyện gì trên đường, không ai trong chúng ta có thể chịu trách nhiệm. ” Lý Đức muốn xua tan ý định chuyển bệnh viện cho Đường Hùng của bọn họ. “Bác sĩ, tôi cầu xin anh, anh nhất định phải cứu lấy cha tôi, cho dù có mắt bao Chương 220: Tỉnh Hình Không Khả Quan nhiêu tiền, bất kể dùng loại thuốc nào, xin hãy cứu ông ấy.” Đường Tư Vũ cầu xin. Lý Đức gật đầu: “Tôi sẽ cố gắng hết sức! Tôi hơi mệt, tôi muốn nghỉ ngơi một chút, bác sĩ trợ lý của tôi bất cứ lúc nào cũng đều sẽ coi chừng bệnh tình của cha cô.” Đường Tư Vũ đi ra khỏi phòng làm việc của Lý Đức, điều mà cô cần biết lúc này là, rốt cuộc chuyện gì đã k1ch thích khiến cha cô ngắt đi. Cô mở cửa phòng và nói với Khưu Lâm: “Dì Lâm, tôi có thể nói chuyện với dì được không?” Ánh mắt Khưu Lâm có chút không tình nguyện, nhưng bà ta vẫn muốn biết Đường Tư Vũ muốn nói cái gì, bà ta đứng dậy và cùng cô đi đến hành lang bên cạnh phòng. “Dì Lâm, tôi muốn hỏi, dì có biết lần này vì chuyện gì mà đã k1ch thích khiên cha tôi ngất đi không? Điều gì đã khiến ông ấy đột ngột ngất xỉu?” Đường Tư Vũ hỏi thẳng. Khưu Lâm sắc mặt thay đồi, theo sau đó, bà ta lập tức giả vờ thở dài: “Tôi không biết. Cô nên hỏi Lão Từ sẽ rõ ràng hơn, anh ta đã cùng cha cô đến bệnh viện đấy.” “Trong công ty xảy ra chuyện lớn sao?” Đường Tư Vũ lại hỏi. “Có lẽ vậy! Gần đây công ty thường xuyên có nhiều vấn đề, cha cô quả thực lo nghĩ rất nhiều.” Khưu Lâm muốn Đường Tư Vũ lấy chuyện công ty làm nguyên nhân chính dẫn đến sự việc kia. “Lúc đó dì đang ở đâu?” Đường Tư Vũ hỏi lại. Sắc mặt Khâu lâm lập tức trở nên khó coi, bộc lộ vẻ hung ác, vòng cánh tay hỏi ngược lại: “Đường Tư Vũ, lời này của cô là có ý gì đây? Tôi ở đâu còn cần phải báo cáo cô sao?” Đường Tư Vũ giật mình, phản ứng của Khưu Lâm khiến cô sửng sốt vài giây, cô chẳng qua chỉ hỏi câu bình thường, có cần phản ứng lớn như vậy không? “Tôi chỉ hỏi vậy thôi. ” Đường Tư Vũ nhíu mày nhìn Khưu Lâm. Khưu lâm bởi vì chột dạ nên sắc mặt càng khó coi: Đường Tư Vũ, cho dù cô không thích tôi như thế nào thì cũng đừng có chống lại tôi. Cô quan tâm đ ến cha cô, thì hãy quan tâm đ ến cha của cô thôi! Đừng có mà gây chuyện với tôi.” Sau khi nói xong, Khưu Lâm hừ một tiếng rồi rời đi, Đường Tư Vũ đứng yên tại chỗ, trầm tư trong vài giây, Khưu Lâm bà ta đã phản ứng quá mức rồi. Đường Tư Vũ đã sớm nhờ công ty nối điện thoại cho Lão Từ, cô trực tiếp gọi điện thoại cho ông, Lão Từ đã kể hết những chuyện xảy ra vào chiều hôm qua cho cô nghe, Đường Tư Vũ sửng sốt: “Chú nói lúc đó Khưu Lâm cũng đang ở bệnh viện?” “Vâng! Phu nhân lúc đó cũng đang ở bệnh viện. Bà ấy đến trước. Chúng tôi thấy xe của bà ấy ở bãi đậu xe.” “Bà ấy làm gì trong bệnh viện?” “Bà ấy nói đến để kiểm tra. Lúc đó, tôi đang nghe điện thoại, lúc quay lại thì nhìn thấy bà ấy.” “Được rồi! Cảm ơn chú Từ.” “Chủ tịch Đường thế nào rồi, đại tiểu thư?” “Cha tôi vẫn hôn mê, chưa tỉnh dậy.” Đường Tư Vũ thở dài. Trở lại phòng bệnh, Đường Tư Vũ ngồi bên cạnh trông coi Đường Hùng, cô nhìn khuôn mặt gầy gò của cha mình, nước mắt cô mây lần chịu đựng không cho rơi xuống mà vẫn lặng lẽ rơi xuống, lúc này bên cạnh có một chiếc khăn giấy được đưa ra. Đường Tư Vũ ngắng đầu nhìn Hình Liệt Hàn đang ở phía sau, cô lấy khăn giấy, cố nén nước mắt ở lại, hiện tại cô chẳng biết mình có thể làm gì khác cho cha mình. Người của Lý Đức cũng thường xuyên đến kiểm tra sức khỏe cho Đường Hùng, nhưng Lý Đức cũng không lo lắng gì cả, Đường Hùng chỉ chừa có chút hơi thở cuối cùng, không phải đêm nay thì cũng là ngày mai ông cũng từ biệt thế giới này. Đường Tư Vũ một mực ở với Đường Hùng đến tận tám giờ tối, cái gì cô cũng nuốt không trôi, Hình Liệt Hàn ở lại với cô, anh cũng không có rời đi huống chỉ là ăn tôi. Mộ Phi đi trước, cậu biết rõ, Hình Liệt Hàn ở đây, anh cũng không thể làm gì được.