Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu/Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người

chương 363

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Vâng!” Đường Tư Vũ trả lời, sau đó bước đến quán cà phê, đẩy cửa đi vào. Lão Từ đã ngồi sẵn ở một góc trong quán đợi cô, nhìn thấy cô đến, ông lập tức đứng dậy nghênh đón: “Đại tiểu thư, cô đến rồi.” Hốc mắt của Đường Tư Vũ vẫn còn đang sưng tấy lên, cảm xúc của cô cũng đã ổn định hơn rồi, cô nhẹ gật đầu: “Từ thúc thúc, con muốn biết tất cả mọi chuyện đã xảy ra vào ngày cha con nhập viện, và cả tình trạng sức khỏe trước đây của ông Áyy® ây. Lão Từ than thở một hơi dài: “Đại tiểu thư, từ trước cái lần mà lão gia ngất xỉu phải đưa vào nhập viện, từ đó về sau sức khỏe của ông ấy không còn tốt như lúc trước nữa, nhưng lão gia lại không muốn cô lo lắng, vì vậy mà ông đều tỏ ra dáng vẻ tràn đầy năng lượng trước mặt cô, nhưng thực tế ông ấy còn tăng liều lượng của một số loại thuốc mà ông ấy dùng.” Trái tim của Đường Tư Vũ đau đớn từng cơn, tự trách bản thân cô vô cùng. “Là con không quan sát thấy, là lỗi của con.” Đường Tư Vũ nắm chặt lòng bàn tay, hận không thể tự tát bản thân một cái thật mạnh. “Không phải lỗi của cô, cái này không trách cô được, chỉ trách là tình yêu thương của người cha nặng như núi cao, lão gia ông ấy không muốn cô phải có thêm gánh nặng.” “Vậy ngày hôm đó tại sao cha con lại đi bệnh viện, ông ấy có ngất xỉu ở trong phòng làm việc không?” “Không, hôm đó đi bệnh viện là do lão gia đột nhiên quyết định đi đến đó, hình như là ông ấy cũng muốn biết được bệnh tình của mình đã đến giai đoạn nào rồi! Ông ấy chỉ cần uống thuốc thôi, tinh thần cũng rất tốt, nhìn thì không thấy có gì bất thường cả, chiều hôm đó ông ấy ký khá nhiều hồ sơ, ngồi cũng rất lâu, lúc đứng dậy có hơi bị choáng, ông ấy mới hơi lo lắng, nói rằng muốn đi đến bệnh viện kiểm „ tra. “Cũng có thể nói rằng cha con trước lúc đi đến bệnh viện, tình trạng sức khỏe của ông ấy được xem là ổn định! Không chịu phải bất kì kích động nào đúng không?” Đường Tư Vũ cần thận hỏi. “Không có ạ! Công ty gần đây bắt đầu có dấu hiệu khởi sắc trở lại, lão gia cũng được thư thả một lúc, không có bất kì kích động gì trong công việc, tôi lúc nào cũng ở bên cạnh ông ấy mà.” “Vậy còn thuốc của cha con, không có vấn đề gì đấy chứ!” “Thuốc của lão gia không có vần đề gì cả, mỗi lần tôi lấy thuốc cho lão gia đều là những loại thuốc mà bác sĩ kê đơn cho ông ấy.” “Chính là những loại thuốc mà trước đây bác sĩ Lý Đức kê đơn cho đó ạ.” “Sau đó thì sao? Chiều hôm đó thúc có nhìn thấy cha con ngắt xỉu không?” “Không có! Lúc tôi và Đường Hùng vừa rời máy tính, thì vợ tôi gọi điện đến, nói rằng con rễ tôi ra tay đánh con gái tôi, con gái tôi giận dữ trở về nhà tôi, tôi rất giận, cứ ở đó nói về chuyện này với vợ và con gái tôi, là lỗi của tôi, tôi không đi theo Đường tổng.” Lão Từ tự trách bản thân về chuyện này. Đường Tư Vũ cũng an ủi ông một tiếng: “Từ thúc, con không trách chú, con chỉ muốn làm cho ra lẽ một chuyện này thôi, rốt cuộc cha con tại sao lại đột ngột ngất xỉu, bệnh tình của ông nếu như không chịu bất kì kích động nào, đáng lẽ sẽ không ngất xỉu như vậy.” “Hôm đó không phải là Đường phu nhân cũng có ở đó sao? Cô có về hỏi thử Đường phu nhân chưa? Bà ấy có nhìn thấy Đường tổng ngất xỉu không?” Cặp mày thanh tú của Đường Tư Vũ nhíu lại: “Thúc có chắc là Khưu Lâm lúc đó cũng ở tầng đó không?” “Tôi nghe nói bà ấy cũng đang làm kiểm tra ở tầng đó mà, lúc tôi đứng ở ban công bên cạnh thang máy nghe điện thoại, chắc bà ấy không từ thang máy đi lên, nhưng khi tôi xoay người lại thì thấy bà ấy từ hành lang phía bên kia đi lại.” Lão Từ đang tỉ mỉ nhớ lại. Đồng tử của Đường Tư Vũ bỗng xoẹt qua một suy nghĩ, Khưu Lâm lúc đó cũng ở tầng đó, vậy có nghĩa là bà ấy quả thật đã có cơ hội ra tay sát hại cha, nhưng bà ấy đã làm gì để khiến cha phải tức giận đến ngất xỉu như vậy? “Cha con ngất ở đâu vậy ạ?” “Ngất ở phòng làm việc của bác sĩ Lý Đức! Khi tôi chạy qua đến đó, thì lão gia đang ngồi trên ghế và nằm úp mặt xuống bàn làm việc, lúc đó chủ nhiệm Lý xông ra nói cha cô ngất đi rồi.” Trong đầu của Đường Tư Vũ có chút rồi rắm, nhưng cô có một loại trực giác, cái chết của cha cô tuyệt đối không đơn giản, cô không thể nào dễ dàng từ bỏ như vậy được. Tiếp theo đó, ngoại trừ một số tình tiết trước khi cô về nước, Đường Tư Vũ giờ đây chỉ toàn là những cảm giác áy náy sâu đậm về cái chết của cha mình. Trong phòng làm việc tổng giám đốc của tập đoàn Hình Thị, Hình Liệt Hàn đứng trước tắm cửa số sát sàn cực lớn, anh vừa nhận được điện thoại của Hàn Dương gọi đến, anh ta đích thân đến văn phòng luật sư đó để hẹn gặp bàn chuyện, vậy mà lại bị một người phụ trách tên Trần Phong từ chối gặp mặt. Quả đúng như anh dự đoán, những vụ kiện cáo tố tụng của tập đoàn Hình Thị mỗi năm mười ức (tương đương 1 tỷ NDT) trở lên, vậy mà lại không có sức hấp dẫn với công ty luật cỡ trung này, ngược lại tập đoàn Đường Thị, loại công ty mà phí luật sư một năm không đến một ức (tương đương 100 triệu NDT), lại khiến cho người này can tâm ở lại. Khoảng mười giờ, Hình Liệt Hàn nhận được điện thoại của Đường Tư Vũ, cô ấy đã nói chuyện xong, đúng lúc Hàn Dương ở gần đó nên đón cô đến công ty gặp mặt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio