“Tôi trả rồi, ở nhà anh đó nhưng hiện tại tôi không muốn nói là nó ở đâu, trừ phi anh đồng ý để tôi trả nó cho anh.” Tô Hi nói xong, cô bước ra cửa chính hướng về phía sân trước. Phía sau, sắc mặt Ôn Lệ Thâm nặng trĩu, chăm chú nhìn cô, cô gái này mà lại dám có tâm tư trêu chọc mình, nhưng cũng chứng minh rằng cô không phải là cô gái tham tiền hám lợi trước mắt, cô toát lên vẻ đẹp vô cùng đặc biệt. Tô Hi bước ra ngoài liền gọi điện cho Đường Tư Vũ, nghe nói bây giờ cô ấy đang ở cùng Hình Liệt Hàn, cô rất yên tâm, Đường Tư Vũ bây giò tạm thời không về nhà, chắc phải đến tối mới về tới. Tô Hi cũng không lái xe qua đây, cô đứng trong sân có chút bắt lực hướng về phía người đàn ông sau lưng mình: “Có thể đưa tôi đi không?” “Cô muốn đi đâu?” “Tìm tiệm hoa nào lớn một chút, tôi muốn đặt một bó hoa, ngày kia là lễ viếng của Đường bá rồi.” Tô Hi nói. Nghe đến đây, Ôn Lệ Thâm có chút rung động, Tô Hi cũng là một người trọng tình trọng nghĩa, ưu điểm của cô ấy càng ngày càng nhiều rồi. “Được! Tôi đưa cô đến tiệm hoa.” Trời chập tối, Hình Liệt Hàn trở về nhà cùng Đường Tư Vũ, Hình Liệt Hàn tạm thời không nói về chuyện văn phòng luật cho Đường Tư Vũ biết, bởi vì những gì mà cô ấy chịu đựng đã quá nhiều rồi, bây giờ chỉ đợi hậu sự của cha cô thuận lợi kết thúc còn tất cả mọi chuyện còn lại sẽ tính sau. Đêm nay, Đường Tư Vũ không cho Tô Hi đến để chăm sóc cô, vì tối qua Tô Hi cũng đã quá mệt rồi, cô nên để cho cô ấy về nhà nghỉ ngơi, Tô Hi cũng đã đồng ý hẹn gặp nhau ở buổi lễ viếng cha cô ngày kia rồi, cô ấy nghĩ có Hình Liệt Hàn bên cạnh Đường Tư Vũ cô ấy cũng yên tâm rồi. Tối đó, sau khi Hình Liệt Hàn tắm xong, anh mặc trên người bộ đồ ngủ thanh tao rồi qua phòng cô, lúc này Đường Tư Vũ cũng không thể từ chối để anh ở bên cạnh mình, Hình Liệt Hàn để cô gối đầu lên cánh tay mình, còn ngực anh bỗng trở thành bến đỗ ấm áp để cô tựa vào nghỉ ngơi, hai ngày qua Đường Tư Vũ đều ngủ không ngon, hít thở hương thơm mát lạnh khi vừa tắm gội xong phảng phất trên người anh, cô đã ngủ thiếp đi từ lúc nào. Chỉ là cặp mày lúc nào cũng nhíu lại, Hình Liệt Hàn phải nhẹ nhàng xoa mặt cô mấy lần, cố xoa dịu đi giúp cô, nhẹ nhàng võ về vai cô để cô có thể chìm vào giác ngủ sâu hơn. Mới sáng tinh mơ, Tô Hi vẫn còn đang say giấc, có một cuộc gọi đến làm cô tỉnh dậy, cô cầm lên xem thử, lại là chị Annie, : chẳng lẽ lại nói tiếp chuyện vào đoàn phim hay sao? Cô thật sự không có tâm trạng đề đi mà. “Alo! Chị Annie, không phải em đã nói rồi sao, chị giúp em hoãn lại chưa?” “Bây giờ không cần hoãn lại nữa rồi, em có thể nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa, bên đó vừa thông báo là tiết mục kỳ này sẽ đời lịch quay lại một tháng sau mới khai máy, cũng không biết là đã xảy ra chuyện gì nữa.” “Cái gì? Một tháng? Thật hay đùa vậy?” Trong giọng nói của Tô Hi mang theo niềm vui sướng. “Đúng đói! Kì lạ thật, đoàn phim lớn như vậy, sao có thể nói dời lại sau là dời vậy : chứ?” Tô Hi đương nhiên biết rằng ai là người đứng sau nhúng tay vào, cô chỉ là không ngờ đến Ôn Lệ Thâm còn có cả thủ đoạn như vậy, thế mà lại dời đến tận một tháng, làm cho cô càng ngày càng hiếu kỳ về người đàn ông này, anh ta rốt cuộc có thân phận như thế nào mà lại thần bí như vậy? Chín giờ sáng, Đường Tư Vũ trở về nhà họ Đường, tang lễ của cha mình cô nhất định phải tham dự, thế nhưng Khưu Lâm đã báo tin này cho mọi người rồi, nhìn thấy Đường Tư Vũ bước vào cửa, bà ta lập tức hậm hực: “Tôi vẫn còn ở đây mà đại tiểu thư như cô lại đi chơi ở đâu biệt tích vậy!” : “Hậu sự của cha tôi thế nào rồi?” Đường Tư Vũ lạnh lùng hỏi. “Đương nhiên là làm thật long trọng rồi, lần này lễ viếng ông ấy khoảng hơn 200 người!” Khưu Lâm đắc ý nói. Đường Tư Vũ nắm chặt bàn tay, chẳng lễ hậu sự của cha lại là dịp để người đàn bà này dành trọn ánh đèn sân khấu sao? “Khưu Lâm, tôi muốn hỏi bà một câu, rốt cuộc cha tôi đã ngất xỉu như thế nào?” “Cô có hỏi 100 lần tôi cũng không biết, có bản lĩnh thì đi xuống dưới mà hỏi cha cô .) ây. Khưu Lâm đã quá điềm tĩnh rồi, nên bà ta : mới xem thường lời nói Đường Tư Vũ. Đường Tư Vũ cắn chặt răng, lúc này cô thật sự không nghĩ mình sẽ tranh giành gì với người đàn bà này, nhưng cô không nhịn được nữa rồi: “Ngày mai mấy giờ bắt đầu?” “Linh đường bồ trí ở trong sân, 8 giờ bắt đầu đón khách, cô với Y Y thân phận là con cái, phải mặc đồ tang quỳ bên cạnh, cô yên tâm, chuyện này tôi sẽ thu xếp thật thỏa đáng, sáng mai cô đến sớm một chút là được rồi.” Khưu Lâm cũng hy vọng sau khi Đường Hùng chết đi, người ngoài sẽ không nói ra nói vào người của Đường gia, chắc chắn tên tuổi của bà ta phải được gắn với danh xưng phu nhân Đường gial : Đường Tư Vũ nhìn thấy được gian phòng khách rất lớn, cô bước đến đi lên lầu.