“Ông ta chết rồi! Tối hôm qua, cậu xem này.” Tô Hi nói xong nhanh chóng đưa điện thoại tới trước mặt cô. Đường Tư Vũ kinh ngạc nhận lấy điện thoại, chờ cô xem xong tin tức về Lý Đức thì cô không tin nguyên nhân ông ta lái xe khi đang mệt mà ngược lại cô có một cảm giác mãnh liệt là ông ta chết oan, là do Khưu Lâm làm. Hôm đó trong phòng của Lý Đức, cha ra đi thế nào chỉ có hai người Khưu Lâm và Lý Đức biết, luật sư của Hình Liệt Hàn cũng đã nói dù lúc đó Khưu Lâm có ở trong phòng thì cũng không thể chứng minh bà ta có quan hệ với cái chết của cha cô, vì lúc đó Lý Đức là người phụ trách, vả lại trước đây cha cũng từng hôn mê, Lý Đức là bác sĩ, ông ta nhất định có thê đưa ra bằng chứng chứng minh ông ta và Khưu Lâm trong sạch. Tất cả chỉ có thể nói bệnh của cha cô quá nặng, không liên quan gì đến hai người bọn họ. Bây giờ chỉ có Đường Tư Vũ biết được dã tâm của Khưu Lâm và sự độc ác của Lý Đức, bọn họ nhất định đã làm gì đó khiến cho bệnh tim của cha tái phát, hơn nữa nghiêm trọng đến mức không cứu được. Cha vào thời khắc cuối cùng đó, hơn nữa ôm thái độ hận thù đã chỉ ra Khưu Lâm có tội. Giờ lại thấy Lý Đức chết thảm, trong lòng Đường Tư Vũ trái lại thấy vui, ác giả ác báo, Lý Đức nhất định không biết Khưu Lâm lại ác như vậy, làm cho ông ta phải chết oan uồng. “Lý Đức đã chết, Khưu Lâm càng không Sợ gì nữa, Tư Vũ, cậu phải cần thận đấy.” “Tớ không sợ bà ta.” Đường Tư Vũ dưới đáy mắt hiện lên phẫn hận. “Tớ biết bà ta biết cậu sẽ lấy lại tập đoàn Đường thị, lỡ như bà ta xuống tay với cậu! Tớ tin Hình Liệt Hàn sẽ bảo vệ cậu, nhưng cậu cũng phải cần thận đề phòng bà ta.” Đường Tư Vũ bình tĩnh gật đầu: “Tớ sẽ cần thận.” “Tối đến nhà Ôn Lệ Thâm ăn cơm đi! Gọi cả Hình Liệt Hàn nữa, bốn người đi cho VỤI. “Vậy có làm phiền Ôn Lệ Thâm không?” “Không sao đâu! Hình Liệt Hàn là anh em tốt của anh ta, cậu là chị em tốt của tớ, làm phiền thì làm phiền thôi! Cùng lắm thì tớ giúp anh ta.” Tô Hi cười nói. “Xem ra hai người tiền triển không tồi, đến mức nào rồi?” Đường Tư Vũ khen. Tô Hi lập tức đỏ mặt: “Đâu có nhanh như cậu nghĩ đâu! Tớ chỉ thấy anh ta là người không tôi, thử tìm hiểu thôi.” “Tất nhiên không tồi rồi, phải nắm chắc vào, đàn ông như anh ta hiếm lắm.” “Tớ cũng hiếm mài! Đâu phải mình anh ta hiếm.” Tô Hi đắc ý nói sau đó cười nói với cô: “Cậu với Hình Liệt Hàn cũng nên tiến thêm một bước đi!” Đường Tư Vũ thở dài: “Thật ra tớ đối với anh ấy… có cảm giác áy náy, tuy đồng ý bên cạnh anh ấy nhưng lại vì tình trạng của bản thân.” “Sao cậu không nghĩ lại xem, Hình Liệt Hàn đồng ý lấy lại tập đoàn Đường thị cho cậu chứng tỏ chứng minh anh ta yêu cậu thật lòng!” “Thật ra tớ không cần anh ấy nhất định phải lấy lại, nếu không có tình huống bắt lợi với anh ấy thì tớ không có ý kiến gì, dù sao thì nếu tớ có lấy lại cổ phần công ty thì cũng sát nhập vào công ty của anh ấy, cho anh ấy xử lí, tớ tin Khưu Lâm làm chuyện như vậy ông trời sẽ không tha cho bà ta.” Đường Tư Vũ cắn răng nói. “Hình Liệt Hàn chắc chắn là cân nhắc hết rồi mới ra tay, chúng ta tin tưởng là được rồi!” Nói xong Tô Hi cầm lấy điện thoại: “Tớ gọi trước cho Ôn Lệ Thâm, cậu cũng gọi cho Hình Liệt Hàn đi! Lát nữa chúng ta đi bộ về.” “Ừ! Được!” Đường Tư Vũ không có ý kiến gì. Tô Hi gọi cho Ôn Lệ Thâm, giờ này Ôn Lệ Thâm đang đứng ở tầng cao nhất của tổng bộ, giận giữ với việc thất bại năm nay của đầu tư phim nhựa, ngồi ở dưới là các cao tầng đều ngồi yên hứng chịu cơn giận của anh. “Ôn tổng, thị trường điện ảnh và truyền hình năm nay đúng là không tốt, hơn nữa không có kịch bản hay, chúng ta chỉ có thể lựa chọn quay những kịch bản ồn, ai ngờ phòng bán vé không được như mong muốn, nhưng chúng ta cũng đã rất cố n „ gắng. “Sau này những kịch bản đầu tư hơn mười triệu phải đưa tôi xem.” Ôn Lệ Thâm âm trầm đưa ra mệnh lệnh. Mà đúng lúc này điện thoại của anh trên bàn reo lên, mấy cao tầng lập tức rùng mình, nghĩ thầm tinh thần sếp tổng đang kém như vậy mà ai còn dám gọi vậy? Không phải là núi lửa bùng nổ trăm năm khó gặp hả?