Lòng tự trọng kiêu ngạo của Hình Liệt Hàn trực tiếp vỡ nát, giống như bó hoa bị Nghê Yên ném trên mặt đất, giống như trái tim anh, lạnh như băng, không có một chút hơi ấm. Mà bây giờ, cái tên này lại một lần nữa xuất hiện trước mặt anh, ánh mắt lạnh lùng của Hình Liệt Hàn chỉ dừng lại một chút, rồi vụt tắt đi. Hình Liệt Hàn tắt máy tính đi, đứng dậy liếc nhìn thời gian, mười một giờ ba mươi phút, nghĩ đến hai mẹ con đang ngủ trên lầu kia, đáy mắt lạnh lùng lập tức ngập tràn ý cười. Anh mỏ cửa ra, đôi chân dài bước ra khỏi phòng làm việc. Trong phòng ngủ chính, Hình Liệt Hàn nhẹ nhàng đây cửa ra, nhìn lên chiếc giường màu xám của mình, hai mẹ con đang ôm nhau ngủ, dưới ánh đèn màu vàng ấm áp, hình ảnh này như một dòng nước ấm rót vào tim Hình Liệt Hàn, anh ngồi trên mép giường. Ánh mắt lằng lặng nhìn chăm chú vào hai mẹ con này, lồng ngực anh ngập tràn sự thoả mãn và yên bình. Đường Tư Vũ ôm lấy thằng bé, mà sau lưng lại có một khoảng trống như dành cho anh, Hình Liệt Hàn tự nhiên nằm nghiêng xuống, ôm hai mẹ con vào trong lòng, giấc ngủ của Đường Tư Vũ tương đối ngắn, cô nhẹ nhàng quay lại nhìn người đàn ông đã lên giường sau lưng với đôi mắt buồn ngủ. “Anh làm xong việc rồi à?” Cô nhẹ giọng hỏi. Hình Liệt Hàn hôn lên mặt cô một cái: “Ừm! Làm xong rồi, đi ngủ thôi!” Đường Tư Vũ mơ mơ màng màng nhưng vẫn không quên hôn lên đầu con trai một cái, sau đó để thằng bé gối đầu lên cánh tay cô, mà cô lại gối đầu lên tay người đàn ông kia ngủ, Hình Liệt Hàn cầm điều khiển từ lên, điều chỉnh mức độ đèn trong phòng phù hợp cho giấc ngủ. Căn phòng ngập tràn ánh sao trở nên yên tính lạ thường. Sáu giờ sáng, một chiếc máy bay tư nhân đáp xuống sân bay quốc tế, một người phụ nữ từ trên máy bay bước xuống, cô tầm hai lăm, hai sáu tuổi, mặc một bộ váy lụa cao cấp mỏng dài, mang mạng che mặt màu trắng đính kim sa, maiz tóc dài gọn sóng rồi tung ở sau gáy, cô từng bước từng bước xuống cầu thang máy bay. Nhìn vào thành phố phồn hoa bị sương sớm bao phủ, đu sương mù dày đặc khiến thành phố chìm trong giác ngủ say nhưng ai cũng biết thành phố này xếp thứ năm danh sách thành phố có tốc độ phát triển kinh tế cao nhất thế giới, thành phố này với tư cách là thành phố kinh tế và tài chính lớn nhất phía Đông, ẩn chứa rất nhiều cơ hội lớn. Đối với các nhà đầu tư, đây chính là một vườn địa đàng đang thu hút họ. “Tiểu thư, cô tới rồi, mời cô tới đây.” “Mọi thứ đã được sắp xếp hết chưa?” “Đã được sắp xếp, cuộc họp của cô sẽ được tổ chức trong phòng họp của tập đoàn Hình thị vào ba giờ chiều ngày hôm nay. Một nụ cười nở ra trên khuôn mặt người phụ nữ, cô cong môi cười một tiếng: “Được, tôi về khách sạn nghỉ ngơi trước đãi” Bên ngoài sân bay, một nhóm ba chiếc xe hơi đi về một khách sạn năm sao ở trung tâm thành phó, trong khách sạn, cô gái nhẹ nhàng bưng lấy một ly rượu đỏ, nhưng không hề buồn ngủ, ánh mắt của cô lướt qua độ cao của khách sạn, cô khẽ mỉm cười nhìn về phía căn biệt thự ở trung tâm thành phó. Nếu như em quay về bên cạnh anh bằng một cách mà anh không biết được, liệu anh có từ chối em không? Liệt Hàn? Nếu như anh biết nguyên nhân năm đó em nói chia tay, anh sẽ lại yêu em thêm một lần nữa chứ? Trong mắt Nghê Yên ngập tràn nước mắt và sự bối rối, dù đã sáu năm trôi qua nhưng cô vẫn không quên được anh, nên sau khi nắm quyền quản lý gia tộc, chuyện đầu tiên cô làm chính là tìm anh đề nối lại tình xưa. Ánh nắng vàng rực của mặt trời rải xuống khắp thành phó, kéo đi lớp sương mù, đề lộ vẻ mặt thật sự của thành phố tài chính to lớn này, thu hút ánh mắt của Nghê Yên. Từ giờ trở đi, cô muốn thiết lập lại gia tộc ở đây, cô muốn dành tất cả thời gian tiếp theo để xin lỗi người đàn ông ấy. Nắng sớm chậm rãi bò từ cửa số tới một góc giường, bên trên những chậu cây cây xanh tươi tràn đầy sức sống. Đường Dĩ Hi đi ngủ sớm nhất nên cũng dậy sớm nhất, cậu nhóc xoay người nhìn cha mẹ ngủ bên cạnh, dùng đôi tay bé nhỏ ôm lấy cổ mẹ, hôn lên gương mặt cô, hết sức bám chặt lấy. Đường Tư Vũ bị hành động của con trai yêu quý đánh thức, cô mở to mắt thì thấy khuôn mặt hồng hào đáng yêu của cậu nhóc đang đung đưa trước mặt mình, đôi mắt to trong veo như ánh sao trời rực rỡ. Đường Tư Vũ lập tức ôm lấy khuôn mặt của cậu nhóc, hôn lên một cái: “Tiểu Hi, con dậy rồi?” Ngay lúc này, Đường Tư Vũ cũng cảm thấy có một vòng tay ấm áp ôm lấy eo mình, nhân lúc con trai không để ý cô lặng lẽ hất bàn tay người đàn ông kia ra, mà đúng lúc này cô cảm thấy mông mình bị võ nhẹ một phát, cô sững người vài giây. Hình Liệt Hàn đã tỉnh từ khi con trai dậy, anh chỉ không ngờ người phụ nữ này lại dám lén lút hất tay anh ra, nên anh mới không vui mà trừng phạt cô một chút. Gương mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ hơi đỏ lên, cô nói với con trai: “Tiểu Hi, chúng ta dậy thôi.” Cậu nhóc lập tức lăn qua Đường Tư Vũ, bò lên người Hình Liệt Hàn, ngồi trên vòng eo rắn chắc của anh nói: “Daddy dậy thôi!” Đường Tư Vũ lập tức ngồi dậy bước tới trước mặt người đàn ông phía sau, rõ ràng mới vừa đánh cô xong, bây giờ còn giả vờ nhắm mắt ngủ, thật sự rất cao tay!