Hàn Dương lập tức nhìn về phía Hình Liệt Hàn, muốn xin ý kiến của anh, Hình Liệt Hàn nheo mắt lại: “Nếu cô Nghê không muốn họp, vậy thì đừng làm lãng phí thời gian của nhau nữa, tôi còn có việc bận, cuộc họp này hủy bỏ đi.” Nói xong, Hình Liệt Hàn quay người chuẩn bị rời đi thì đột nhiên Nghê Yên từ sau lưng nhanh chóng ôm lấy eo anh, khuôn mặt buồn bã dán vào lưng anh, trìu mến gọi tên anh: “Liệt Hàn, đừng đi…” Lúc này Hàn Dương và mấy người quản lý kia đều biết đã đến lúc phải rời đi, vội vàng từ bên cạnh Hình Liệt Hàn bước ra ngoài đóng cửa lại. Hình Liệt Hàn hất bàn tay đang ôm chặt mình ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm cô ta: “Cô Nghê, xin hãy tự trọng.” “Đừng gọi em là cô Nghê, gọi em là Tiểu Yên đi, trước đây anh vẫn gọi em như vậy mà không phải sao? Em vẫn muốn nghe anh gọi em là Tiểu Yên.” “Cô Nghê đã quên rồi sao? Quan hệ giữa chúng ta đã sớm tính toán rõ ràng, nếu cô Nghê không muốn nói chuyện hợp tác, vậy thì chúng ta hãy nói đến chuyện hủy bỏ hợp đồng hạng mục.” Hình Liệt Hàn bình tĩnh lên tiếng, trong giọng nói không có một chút gợn sóng đối với tình cũ. Nghê Yên không dám tin vào mắt mình, tại sao anh lại có thể vô tình đến mức tàn nhẫn như vậy, cô cắn môi buồn bã nói: “Anh biết không? Sáu năm trước không phải em thật sự muốn chia tay, em bị cha mẹ ép buộc phải trở về tranh giành quyền thừa kế gia tộc, em không có lựa chọn, em rất đau khổ… em thật sự không muốn mắt anh, Liệt Hàn…” Nói xong, nước mắt Nghê Yên tuôn rơi, như hoa lê trong mưa khiến cho người ta cảm thấy khó chịu. Hình Liệt Hàn liếc mắt nhìn cô ta, giờ phút này anh nghe rõ tiếng lòng của mình, đối với người phụ nữ đã từng yêu này, lúc này trái tim anh lặng như nước, không có một chút gợn sóng nào. Anh cho rằng tình cảm khi còn trẻ cũng không phải là tình yêu mà anh thực sự mong muốn, bây giờ thứ mà anh cần nhất, chỉ có duy nhất một người phụ nữ. “Nghê Yên, cô về đi! Chúng ta đã kết thúc lâu rồi.” Hình Liệt Hàn không muốn vướng vào chuyện sáu năm trước nữa, lúc đó anh cảm thấy rất khổ sở và hận cô ta, nhưng bây giờ những cảm xúc đó đã không còn ý nghĩa nào nữa. “Không, lần này em đến, ngoài việc cầu xin anh tha thứ, em còn muốn tìm lại tình yêu trong quá khứ của chúng ta một lần nữa.” Nghê Yên rưng rưng nước mắt kiên quyết trả lời. Trong phòng họp yên tĩnh, một nam một nữ đối diện nhau, cô gái buồn bã, người đàn ông bình tĩnh, khiến bầu không khí của cuộc gặp gỡ sau sáu năm trở nên cứng ngắc, yên ắng lạ thường. Ánh mắt Nghê Yên không ngừng tìm kiếm trong đôi mắt sâu thẳm của Hình Liệt Hàn, cố gắng nhìn ra một dấu vết, dù đó chỉ là một chút tình cảm và nỗi nhớ dành cho cô. Nhưng, có phải do mắt của cô không được tốt hay không? Hay là do trái tim của người đàn ông này đã thực sự trở nên cứng rắn như sắt? Cô thậm chí không thể nhìn thấy một chút dấu vét nào, chỉ có ánh sáng đen nhánh như màn đêm lạnh lẽo trong mắt anh. “Liệt Hàn, em biết em xuất hiện trước mặt anh đột ngột như vậy, khiến anh không kịp trở tay, khó có thể tiếp nhận, không thành vấn đề, chúng ta có sự hợp tác trong tay, như vậy đi, chúng ta hãy bắt đầu từ từ làm quen nhau thêm lần nữa!” Nghê Yên biết rõ, cuộc chia tay năm đó đã tạo cho Hình Liệt Hàn sự tổn thương không thể bù đắp được, lúc đó anh là một con sư tử cao ngạo có lòng tự trọng mãnh liệt, vết thương do cô gây ra chắc hẳn đã khiến anh đau đón tột cùng. Vì vậy, khi gặp lại một lần nữa, cô đã chuẩn bị tâm lý chịu đựng sự từ chối lạnh lùng của anh, cô tin rằng, cô sẽ dùng thời gian tiếp theo, tìm lại từng chút dấu vết tình yêu của hai người, để anh dần dần buông bỏ quá khứ, nối lại tình xưa. “Tôi cảm thấy điều này không cần thiết.” Hình Liệt Hàn híp híp mắt, giọng điệu kiên định. Nghê Yên cười buồn một tiếng: “Liệt Hàn, anh thực sự rất hận em sao?” Hình Liệt Hàn nhìn Nghê Yên lúc này, cô ta quả thực đã thay đổi rất lớn so với năm đó, trở thành một người phụ nữ thành công, tự tin và giỏi giang, sự kiêu ngạo bộc lộ từ tận đáy lòng, anh gặp trong giới kinh doanh rất nhiều người phụ nữ như vậy, cho dù trước kia anh thực sự yêu cô ta thì đó cũng chỉ là sự hồn nhiên ngây thơ năm đó, một người phụ nữ không ham muốn công danh lợi lộc, chứ không phải người phụ nữ trưởng thành trước mặt anh, một người đã bị danh lợi vùi dập. “Tôi đã quên hết quá khứ rồi, hi vọng cô đừng nhắc lại nữa, chúng ta hãy sống cuộc sống của riêng mình, đừng can thiệp vào chuyện của nhau.” Hình Liệt Hàn lạnh lùng nói, phân rõ ranh giới. Nghê Yên khế giật mình, là một người phụ nữ nhạy cảm, cô cảm thấy Hình Liệt Hàn không muốn cô xuất hiện nhiều hơn những gì cô tưởng tượng, như thể sự xuất hiện của cô khiến anh gặp nhiều rắc rồi. Trái tim của cô đau nhói, cô suy đoán nói: “Không lẽ anh đã có người phụ nữ khác bên cạnh sao? Anh sợ sự hiện diện của em sẽ làm tổn thương cô ấy?” Hình Liệt Hàn không nói gì, quay người cất bước ra khỏi phòng họp, sau lưng, Nghê Yên đã đoán trúng, cô cảm thấy nghẹt thở, toàn thân run lên nhè nhẹ, trong lòng tràn ngập sự ghen tị và tò mò mãnh liệt. Người phụ nữ bên cạnh Hình Liệt Hàn bây giờ là ai? Cô ta có tư cách gì mà được Hình Liệt Hàn yêu thương? Hay là sau khi yêu cô say đắm, anh vẫn có thể chứa đựng một người phụ nữ khác trong lòng? Không thể nào, Nghê Yên híp mắt, năm năm nay cô đều nghe ngóng thăm dò cuộc sống và chuyện tình cảm riêng tư của anh, ngoài việc hình bóng anh thường xuất hiện trong giới kinh doanh thì bên cạnh anh không hề có bóng dáng một người phụ nữ nào. Nhưng chưa đầy một năm, bên cạnh anh đã có một người phụ nữ khác? Nghê Yên thầm nghĩ, cho dù có thì đó cũng chỉ là một người phụ nữ mới bước tới bên cạnh Hình Liệt Hàn, như vậy chắc hẳn tình cảm của bọn họ không hề sâu đậm, cô vẫn còn có cơ hội. An ủi bản thân như thế, Nghê Yên mới khẽ thở phào một hơi, giống như đã thả lỏng rất nhiều!