Trong mắt Đường Tư Vũ hiện lên vẻ vô tội: “Em không có hẹn anh ta, là anh ta nhận ra em ở quán cà phê rồi tự mình đi vào mà.” Cho dù Hình Liệt Hàn có tin cô đi chăng nữa thì lúc này trong lòng anh vẫn đang nổi điên lên vì ghen tuông, anh đột nhiên ghì chặt tay cô và nhấn mạnh một câu cảnh cáo: “Anh không cho phép em gặp lại hắn nữa, dù là trùng hợp hay tình cờ.” Đường Tư Vũ sửng sốt một hồi, cơn ghen của người đàn ông này thật sự rất mạnh. “Được rồi! Em hứa với anh, lần sau gặp anh ta, em sẽ tránh đi.” Đường Tư Vũ đồng ý, dù gì bây giờ cô đã ở bên anh, cô chương 291 anh áy rất tức giận đấy! cũng nên tránh hiềm nghi. Hình Liệt Hàn nhìn đôi mắt to tròn của cô, trong sáng và ngây thơ, ngay cả khi anh có rất nhiều lời muốn nói ra, anh đều nuốt xuống. Anh nhìn thấy một chiếc mini ktv bên cạnh, anh chợt có suy nghĩ, anh kéo Đường Tư Vũ và nửa đầy cô vào trong. Đường Tư Vũ bị anh đẩy vào trong, rất kinh ngạc, lúc này, người đàn ông liền kéo bức rèm bên cạnh, ngoại trừ cửa vào, hai bên đều bị rèm che. “Anh… anh định làm gì!” Đường Tư Vũ không biết người đàn ông này định làm gì. Lẽ nào lúc này rồi mà anh ấy còn nghĩ đến chuyện ca hát? Đường Tư Vũ ngắng khuôn mặt nhỏ nhắn của cô lên, nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông kia chỉ cách cô nửa lòng bàn tay. Cô như bị nghẹt thở, nhìn dung nhan xinh đẹp phóng đại trước mắt, rốt cuộc cô cũng hiểu ra người đàn ông này định làm gì rồi! Trong lòng Đường Tư Vũ lập tức dâng lên một sự cự tuyệt mạnh mẽ! Cái gì? Ngay tại đây? Cô không muốn. Tuy nhiên, lúc này không đến lượt cô từ chối. Một người đàn ông bị cơn ghen điều khiển thì chả còn lý trí nữa rồi. Cuối cùng Hình Liệt Hàn cũng tìm được cách để trút bỏ sự ghen tuông và đố ky, mắng mỏ và trách móc cô, anh không nỡ. Tuy nhiên, anh có thể cảnh cáo cô theo cách khác. Đó là… “Hình Liệt Hàn, đừng lộn xôn…” Đường Tư Vũ cảnh cáo anh trước. Nhưng chưa dút lời… “Ưm…” Đôi môi nóng bỏng của người đàn ông trực tiếp áp vào môi cô. Bộ não của Đường Tư Vũ dần dần như muốn nỗ tung, trời ơi! Đây là khu mua sắm nhiều người qua lại, dù có bị rèm che cũng khó có thể khiến cô bớt xấu hồ. Đường Tư Vũ đưa tay muốn đây anh ra, không cho anh tiếp tục hôn, nhưng lòng bàn tay to lớn của người đàn ông đã giữ chặt lấy đầu cô, mạnh mẽ đầy cô dựa vào tường của chiếc tủ KTV. Hai đôi môi quấn chặt lầy nhau. Không dễ gì mà cự tuyệt được nụ hôn mạnh mẽ của người đàn ông này, tâm trí Đường Tư Vũ rồi loạn, cơ thể trống rỗng, chỉ có thể cảm nhận được sự nhiệt tình quá mức của người đàn ông này với sự xấu hồ. Ở một địa điểm như vậy, một hoàn cảnh như vậy, cũng thúc đây hứng thú tình dục của một người đàn ông, nụ hôn này không hề nhẹ nhàng chút nào mà vô cùng mãnh liệt. Nó sắp làm không gian nhỏ bé này bùng cháy lên rồi, như thể một vài môi lửa nhỏ thôi, bất cứ lúc nào cũng có thể thiêu rụi mọi thứ. Đường Tư Vũ sắp phát điên, nụ hôn của người đàn ông này làm cô run rấy, khi tách ra, hơi thở của hai người dày đặc, nhất là Đường Tư Vũ, cô quá xấu hỗ để nhìn vào người đối diện, cô kiệt sức nằm trong vòng tay của người đàn ông ấy. Cô nắm lấy cổ áo sơ mi của anh, nắm bàn tay trắng nõn tức giận đấm vào ngực anh. Sự ghen tuông của Hình Liệt Hàn liền biến mắt, anh nhìn đôi má ửng hồng và đôi mắt mê ly của cô, nếu như không phải ở đây, anh thực sự muốn cô. Anh đã đợi quá lâu, anh không muốn đợi thêm nữa. Sau khi Đường Tư Vũ lấy lại hơi, cô trừng mắt nhìn người đàn ông này đầy oán trách rồi mở cửa đi ra. Hình Liệt Hàn cũng đi theo, nhưng trong mắt anh hiện lên một nụ cười thỏa mãn, sự ghen tị ban nãy đã biến mát. Hình Liệt Hàn bước nhanh để bắt kịp cô, và nắm chặt tay cô cùng đi dạo trong trung tâm thương mại. Nhưng Đường Tư Vũ dường như không muốn để ý đến anh. “Được rồi, anh không giận nữa, anh xin lỗi.” Hình Liệt Hàn thì thầm bên tai cô để dỗ dành.