Nụ hôn này dường như mất kiểm soát, Hình Liệt Hàn đột ngột định từ bỏ ý định đến công ty. Anh định sẽ tận hưởng chiều nay. Lúc này, điện thoại di động của anh đột nhiên vang lên, anh không muốn để ý đến nó. Nhưng người gọi có vẻ rất kiên quyết, và nhạc chuông vẫn reo liên hồi. Đường Tư Vũ nghe thấy liền biết có việc gấp tìm anh, cô lập tức đỏ mặt đầy anh ra: “Anh đi nghe điện thoại đi kìa!” “Kệ nó.” Hình Liệt Hàn nói xong, vòng tay ôm cô và định tiếp tục. Đường Tư Vũ tủm tỉm cười: “Không! Trả lời điện thoại đi, mau lên.” Hình Liệt Hàn bực bội nhấc máy, tức giận: “Nói! Sau tiếng gầm nhẹ của Hình Liệt Hàn, người ở đầu dây bên kia sợ đến mức im bặt. Người này là trợ lý của Hình Liệt Hàn, Hàn Dương, đến khi lên tiếng, giọng anh ta có chút lắp bắp: “Anh Hình, tôi có làm phiền anh không?” Hình Liệt Hàn chỉ muốn anh ta nói cho xong để có thể tiếp tục. “Nói tiếp đi!” Anh cắn nhẹ môi. “Tôi vừa nhận được tin tức rằng người chú họ Đường, Hình Nham của anh có khả năng sẽ đính hôn với Khưu Lâm.” “Cái gì?” Khuôn mặt của Hình Liệt Hàn đột nhiên trầm xuống, sau đó, anh hỏi lại: “Tin đã chính xác chưa?” “Tôi sẽ gửi cho anh xem vài tắm ảnh.” Hàn Dương nói xong và gửi ảnh qua. Hình Liệt Hàn nhấn loa ngoài đồng thời nhấp xem ảnh. Trong ảnh, Hình Nham và Khưu Lâm đang dùng bữa ở trong một nhà hàng cao cấp. Và một bức trong số đó, Hình Nham cúi xuống và hôn lên má của Khưu Lâm. Ngoài ra, còn có một bức ảnh ông ta đeo nhẫn kim cương vào ngón áp út của Khưu Lâm. Với sự chứng minh của hai bức ảnh này, hai người đó thực sự có thể đi đến hôn nhân. Vợ của Hình Nham đã qua đời được vài năm rồi, hơn nữa Khưu Lâm đã lại độc thân trở lại và có thể kết hôn lần nữa, họ không còn ở tuổi bồng bột nữa, thậm chí nếu liên kết công ty thì cũng có nghĩa là hai người bọn họ sẽ kết hôn. “Anh Hình, có cần tôi điều tra lại lần nữa không?” Giọng của Hàn Dương truyền đến. “Được! Cứ tiếp tục theo dõi hai người bọn họ, nếu bọn họ có động tĩnh gì thì báo lại cho tôi.” Hình Liệt Hàn nói xong, cúp máy, ánh mắt thoáng hiện lên một nét nham hiểm, có vẻ như mọi thứ đang đi theo hướng anh mong đợi. Nếu sau này muốn chiếm lại tập đoàn Đường Thị, anh tất yếu sẽ lợi dụng Hình Nham, nếu họ thực sự kết hôn thì tập đoàn Đường Thị trong tay Khâu Lâm sẽ thành sản phẩm của Hình Nham, lúc đó tập đoàn Đường Thị thực sự sẽ được sát nhập vào cổ phần của công ty Hình Nham, trở thành một mối, không thể tách rỜi. Vì vậy, công ty mà anh sẽ đối phó tiếp theo, thực lực sẽ mạnh hơn, phức tạp và nguy hiểm hơn. Đường Tư Vũ thấy vẻ mặt của anh lộ ra một tia suy tư, cô không khỏi lo lắng, bèn hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì sao?” Hình Liệt Hàn siết chặt điện thoại cười: “Không có gì đâu, chuyện công ty ấy mà, lát nữa anh qua xử lý.” Nói xong, anh có chút bất đắc dĩ giữ lấy vai của cô, thân hình cao lớn cúi xuống, nhìn thẳng vào khuôn mặt nhỏ nhắn: “Chờ anh trở lại rồi mình tiếp tục.” Câu nói này ẩn chứa một sự ấm áp. Trái tim của Đường Tư Vũ như bị thứ gì đó kích động, giống như con nai nhỏ giật mình, cô tránh ánh mắt thiêu đốt của anh, đầy anh ra: “Anh mau tới công ty đi!” Trước khi Hình Liệt Hàn rời đi, anh không quên ôm lấy cái đầu nhỏ của cô và hôn lên đôi môi đỏ mọng trước khi rời đi với một nụ cười. Đường Tư Vũ vân vê cánh môi hơi sưng, trong lòng trào ra sự ngọt ngào khó tả, cô cũng có chút kinh ngạc. Sau sự việc cách đây 5 năm, cô đã quyết tâm vĩnh viễn không kết hôn và không bao giờ để một người đàn ông nào chạm vào mình nữa. Thế nhưng, chớp mắt cô đã thay đổi, không chỉ để cho đàn ông chạm vào mình, còn là gã đàn ông khốn nạn năm năm †rước. Đường Tư Vũ thật không còn gì để nói. Thời gian còn lại cô sẽ dùng để dọn dẹp phòng, cuộc sống bình yên như vậy, đối với cô mà nói, mới là ổn định nhát.