Ôn Đại đặt vé vào lúc sáu giờ chiều, thời gian vẫn còn sớm, cô ta đến quán trà của khách sạn ngồi một lát để giết thời gian, lúc này bên trong quán trà cũng rất yên tĩnh, cũng không có khách máy. Không lâu khi Ôn Đại ngồi xuống, hai người con gái ăn mặc sành điệu đeo kính râm ngồi bàn bên cạnh cô, thoạt nhìn có vẻ giả tạo, Ôn Đại không khỏi quan sát máy lần. Sau khi hai người gọi món xong, một người vừa nhìn điện thoại vừa xem vừa oán trách: “Làm sao mà bây giờ nơi đâu cũng là thông tin về hôn lễ của bọn họ vậy, nhanh đầy hết màn hình rồi, có cần phô trương như vậy không?” “Đây chính là việc mấu chốt của lợi nhuận, Tô Hi lại không nắm bắt nó để đưa danh tiếng của mình lên một bậc sao? “Thật sự không biết Ôn Lệ Thâm làm sao mà có thể lấy cô ta, cô ta rốt cuộc tốt ở chỗ nào cơ chứ! Tại sao tôi lại không nhìn ral” Một người phụ nữ bĩu môi cười lạnh. “Có lẽ lại tốt về phương diện kial” “Lại nói đến, tôi cũng không tồi đấy chứ! Chỉ cần Ôn Lệ Thâm để cho tôi hầu hạ anh ta cả đêm, đàm bảo sẽ làm anh ta sẽ yêu tôi.” Nói xong, người con gái cũng không biết cảm thấy xấu hồ mà cong môi cười lên. Người phụ nữ ngồi đối diện dường như đã quen với việc nghe thấy lời này của cô ta từ lâu rồi, phản bác nói: “Trước tiên cô phải có cơ hội leo lên giường anh ta thì mới nói sau đó.” Một bên Ôn Đại nhíu chặt lông mày, cười lạnh một tiếng, với bộ mặt giả tạo của hai người phụ nữ này, cũng muốn lên giường của Ôn Lệ Thâm sao? Thật là nực cười. “Này! Cô thật sự không lo lắng sau này Tô Hi sẽ đối phó với hai chúng ta sao? Dù sao chúng ta cũng là kẻ thù của cô ta nhiều năm rồi. Tôi thừa nhận rằng mình đã lén lút làm rất nhiều điều xấu với cô ta, cũng không ít lần giật quảng cáo và kịch bản của cô ta, tôi thực sự lo lắng.” Người phụ nữ đang nói kia là Diệp Lạp Lạp, kẻ thù không đội trời chung của Tô Hi, người đối diện với cô ra là Hoàng Tương Ngọc, người thường xuyên hỗn láo với cô, cả hai đều là người mà Tô Hi ghét nhát. “Sao cô không lo lắng, khi cô ta đảm nhận vị trí bà chủ của tập đoàn Thiên Mục, việc đầu tiên phải giải quyết chính là hai chúng ta vẫn chuẩn bị tâm trạng cho thật tốt khi bị xử đi.” Hoàng Tương Ngọc vẻ mặt không nhịn được nói. Diệp Lạp Lạp hét lên ngay lập tức: “Thế nhưng mà tôi rất yêu thích diễn xuất! Tôi không muốn rời bỏ cái nghề này!” “Tôi cũng không muốn! Nhưng ai biết được Tô Hi sẽ đối phó với chúng ta như thế nào?” Ôn Đại hai tai rủ xuống nghe đoạn đối thoại giữa hai người phụ nữ, cô có lễ cũng đoán được khái quát, thì ra, hai người phụ nữ này lại là đối thủ một mất một còn của Tô Hi, xem ra họ đều là nhân vật trong làng giải trí. Cô không khỏi cảm thấy thích thú, nhưng mà muốn nghe họ sẽ đối phó với Tô Hi như thế nào. “Thành thật mà nói, tôi không tin Ôn Lệ Thâm yêu cô ta nhiều như vậy. Có lẽ cô ta đã dùng biện pháp nào đó để uy hiếp Ôn Lệ Thâm lấy cô ta.” “Cách gì?” “Không có gì khác hơn là sinh con ngoài giá thú. Có lẽ Tô Hi trước khi trèo được lên giường của anh ta, sau đó lấy cái thai để uy hiếp anh lấy cô ta.” “Có thể, Tô Hi nhìn có vẻ đơn thuần, nhưng lại không có ngốc chút nào, chẳng qua dựa vào có chút vẻ đẹp của cô ta, đều cho rằng ai cũng thích cô ta.” “Không phải chỉ là một khuôn mặt thôi sao! Nếu như phá hủy cái gì đó ngoài ý muốn, tôi không tin Ôn Lệ Thâm vẫn sẽ yêu cô ta!” Hoàng Tương Ngọc thấp giọng nói ra những lời này. Đáy mắt Diệp Lạp Lạp lập tức lộ ra chút căm hận, nhìn chằm chằm Hoàng Tương Ngọc: “Ý của cô là gì?” “Vậy thì tìm một cơ hội phá hỏng khuôn mặt của cô ta, dù sao thì sớm muộn gì cũng bị cô ta đối phó, không bằng trước khi cô ta ra tay với chúng ta, chúng ta làm hoặc không làm, đã làm thì làm cho xong.” Hoàng Tương Ngọc nghiền răng nói. Diệp Lạp Lạp nghe xong, lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc: “Cô nói đúng, chúng ta không thể cứ ngồi chờ chết! Tìm cơ hội thôi.” “Đương nhiên, chờ xeml” Ôn Đại nhìn bọn họ cùng nhau lẫm bẩm gì đó, nhưng thấy ánh mắt của hai nữ nhân dường như đang có dự tính gì đó, Ôn Đại khóe miệng nhếch lên cười lạnh, xem ra cô sẽ sớm nhìn ra kết cục của Tô Hi rồi. Ôn Đại liếc mắt nhìn thời gian, sau đó nhìn về phía hai người phụ nữ bên cạnh, cô đứng dậy rời đi, đây có lẽ là tin vui duy nhất cô ta nghe được khi rời thành phó. Có người muốn đối phó Tô Hi rồi. Diệp Lạp Lạp cùng Tương Ngọc ở đây đầu sát lại gần nhau thảo luận chuyện kia, cuối cùng không nghĩ ra cách làm thế nào để Tô Hi bị bỏ rơi sau khi kết hôn, họ bị quấn vào cái vòng tròn luần quần, tự nhận là hiểu biết mười phần về người đàn ông ấy. Không một người đàn ông nào thích một cô vợ xấu xí, cho nên, chỉ cần mặt mày Tô Hi hốc hác, sớm muộn cũng sẽ rời bỏ cô ta. Nguy hiểm ập đến một cách khó hiểu như vậy, Tô Hi không ngờ rằng bọn họ đã bắt tay xử lý cô trước khi cô đối phó hai kẻ thù này.