Hiên Viên Thần thấy tiếng tin nhắn không ngừng vang lên, lông mày kiếm nhíu lại, kéo dây khoá túi xách Tô Thắm ra, cầm điện thoại cô ra chỉ thấy còn có mấy tin nhắn xuất hiện ở bên trên còn chưa biến mát: “Tô Thắm, ảnh hưởng của em đối với anh cực kì tốt, hy vọng chúng ta có thể phát triển thêm.” “Làm bạn bè trước cũng được, em thật sự là người phụ nữ mê người nhất mà anh từng gặp qua.” “Anh từng hỏi dì anh, mẹ của em cực kì đồng ý chúng ta yêu nhau.” “Tô Thắm, anh thích em, thật sự chúng ta có thể thử qua lại được không?” “Anh yêu em… nhất định sẽ đối tốt với em.” Lông mày kiếm của Hiên Viên Thần đột nhiên nhíu lại, hai ngày này cô gái này phản bội anh, đi xem mắt? Lúc Tô Thấm từ phòng rửa tay quay lại, Hiên Viên Thần liền đem điện thoại của cô để trên bàn, gương mặt có chút âm u khó coi, Tô Thấm vừa bước vào liền nghe thấy tiếng tin nhắn quen thuộc vang lên. Cô nhìn điện thoại trên mặt bàn một cái, nhìn kĩ đó không phải điện thoại của cô sao? Ánh mắt của Hiên Viên Thần cứ nhìn màn hình điện thoại, nó thi thoảng hiện lên một câu, đó đều là tin nhắn tấn công của Lý Tuấn với Tô Thám. Tô Thám nghe thấy hai tiếng tin nhắn liên tục vang lên, lập tức trong lòng cô gấp gáp, nhanh chóng cầm điện thoại lên, mở khoá điện thoại ra nhấn vào tin nhắn, ít nhất xuất hiện hơn mười tin nhắn, cho dù số điện thoại này không có lưu lại, nhưng mà nhìn nội dung của tin nhắn này, Tô Thắm cũng biết đó là Lý Tuấn gửi đến. “Xem mắt?” Đột nhiên, một câu hỏi của người đàn ông nghe không ra cảm xúc hỏi ra. Tô Thám tay nắm điện thoại hơi run lên, trong lòng cũng căng ra, cô đem điện thoại chỉnh về chế độ im lặng, để vào trong túi. Cô cảm thấy trên đầu có ánh mắt sắc nhọn đang nhìn cô, khiến cô không nhịn được sinh ra mấy phần cảm giác căng thẳng bát an, cô cắn môi ngắng đầu nhìn vào ánh mắt sáng đến bức người của người đàn ông, cô gật đầu: “Vâng, từng gặp mặt với một người đàn ông.” Vẻ mặt của Hiên Viên Thần đột nhiên trầm xuống, lúc này dáng vẻ anh tức giận không muốn khống chế, anh cực kì rõ ràng nói cho cô gái này, lúc này anh rất tức giận. “Vì sao lừa tôi gặp người đàn ông khác?” Anh cắn răng hỏi. “Người đàn ông đó là họ hàng của chị em tốt của mẹ tôi, tôi chỉ là gặp mặt thể hiện tính lễ phép thôi, không có nguyên nhân gì khác.” Tô Thắm nuốt nước bọt, giải thích một câu. Nhưng mà, giải thích như vậy đối với Hiên Viên Thần mà nói, căn bản không đủ dập được lửa giận của anh: “Lần sau bát kẻ là ai bảo em đi gặp mặt, chỉ cần là nam, người đàn ông có mục đích với em, em đều không được đi gặp.” Tô Thắm không thể phản bác lại, tin nhắn vừa nãy, mỗi câu của Lý Tuấn đều đang hiện lên, muốn cùng cô qua lại, mà người đàn ông này nhất định đã nhìn thấy. “Nói với người đàn ông đó, em đã có bạn trai rồi.” Hiên Viên Thần bá đạo ra lệnh nói, nội tâm vô cùng không vui. “Không được.” Tô Thắm đột nhiên từ chối anh. “Không được?” Hiên Viên Thần lông mày kiêm nhêch lên, đáy mắt có mây phân tức giận kiềm chế. Trong lòng Tô Thắm lập tức liền có loại suy nghĩ, nếu cô nói với Lý Tuần, cô có bạn trai rồi, nhỡ anh ta nói với dì của anh ta, dì của anh ta nhất định sẽ nói với mẹ cô, đến lúc đó, mẹ cô hỏi đến, cô ở đâu dẫn một người bạn trai về chứ? “Tôi không để ý là được rồi.” Tô Thấm mím môi đỏ nói. Hiên Viên Thần thân là đàn ông, tất nhiên hiểu tắm lòng của người ái mộ, không để ý vậy thì người đàn ông này nhất định sẽ dây dưa đến cùng, anh đưa tay về phía Tô Thắm. “Đưa điện thoại cho tôi.” “Hả?” Tô Thắm kinh ngạc. “Đưa cho tôi.” Tay của Hiên Viên Thần không thu lại, kiên trì muốn điện thoại của cô. Tô Thắm không biết anh muốn làm gì, nhưng mà ánh mắt người đàn ông này có một loại uy nghiêm, khiến cô không thể không phục tùng, cô từ trong túi cầm điện thoại ra, mở khoá đưa cho anh.