“Anh nghe nói rằng ngài tổng thống một mực muốn xử lý công việc tại nơi ở, em cũng làm việc ở đói Thật sự không có chuyện gì xảy ra giữa hai người sao?” “Anh đang muốn nói cái gì?” Ánh mắt Tô Thám lạnh lùng nhìn anh ta. “Anh muốn nói rằng ngài tổng thống là một người đàn ông có sức hấp dẫn như Vậy, liệu em có rung động với ngài ấy hay không?” Đoạn Tử Hiên rất lo lắng về điều này bởi vì trong ánh mắt của Tô Thám, anh không tìm được bất cứ một tia tình cảm nào giữa hai người trong quá khứ. Lời nói của Đoạn Tử Hiên như đánh cho Tô Thắm một roi, cô dứt khoát đáp: “Không có!” Đoạn Tử Hiên không khỏi thở phào nhẹ nhõm, anh ta biết Tô Thắm là một người vô cùng nguyên tắc, luôn giữ trong sạch vì vậy cho dù sức hấp dẫn của ngài chủ tịch có lớn như thế nào thì cô cũng sẽ không trở thành một người si mê. “Không có gì là tốt! Dù sao ngài ấy cũng là tổng thống, chênh lệch giữa em và ngài ấy lớn như vậy, căn bản giữa hai người là không thể.” Trái tim Tô Thâm như bị hung ác đâm một nhát, giữa bọn họ, căn bản là không thể. Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy! “Tôi muốn đi làm việc.” Tô Thắm quay người rời đỉ. Đoạn Tử Hiên biết được những gì anh ta muốn biết, vì vậy anh ta cũng không vội nữa, chỉ cần trong lòng Tô Thấm không có ai thì sớm muộn gì anh ta cũng sẽ ở trong lòng cô. Tô Thắm một đường quay lại phòng làm việc, vừa để túi xách xuống thì điện thoại nội bộ trên bàn vang lên, cô sửng sốt, vươn tay trả lời: “Alô!” “Đến đây đi! Đến văn phòng của tôi một chuyến.” Giọng nói tươi cười của Hiên Viên Thần truyền đến. “Ngài muốn uống gì sao?” Tô Thắm hỏi. “Tôi chỉ muốn gặp eml” Giọng Hiên Viên Thần trầm thấp cùng gấp gáp. Tâm trạng Tô Thám đột nhiên cứng lại, cô cắn chặt môi, nghe được mệnh lệnh đầy bá đạo liền trả lời: “Đến ngay đây!” Hiên Viên cất lên cùng một nụ cười. “Muốn uống gì?” Tô Thâm hỏi. “Tôi chỉ muốn gặp em.” Giọng Hiên Viên Thần trầm và gắp gáp. Tô Thắm đặt điện thoại xuống, trong lòng có chút bối rối, cô không biết làm sao để từ chối sự bá đạo của Hiên Viên Thần bởi dù sao anh cũng là cấp trên còn cô là cấp dưới. Tô Thắm không còn cách nào khác đành phải tuân theo mệnh lệnh của anh, sửa sang lại quần áo rồi đẩy cửa đi về hướng văn phòng uy nghiêm kia. Cô đứng ở cửa và gõ. Cánh cửa từ bên trong mở ra, thân hình cao lớn của Hiên Viên Thần đang đứng đợi cô, nhìn thấy cô, đôi mắt thâm thúy của anh hiện lên đầy ý cười vui vẻ. “Đến, vào đi.” Tô Thám nghiêng người đi vào, sau lưng, Hiên Viên Thần đóng chặt cửa lại. Nhịp tim Tô Thắm tăng lên, vừa quay đầu thì bị đôi tay bá đạo ở sau lưng ôm cô vào lòng. “Cảm lạnh có đỡ hơn không?” Nói xong, anh thả lỏng một tay sờ trán cô, cảm thấy nhiệt độ bình thường thì anh mới yên tâm. “Đã tốt hơn rồi.” Cơ thể Tô Thám cứng ngắc đáp lại. “Có mang theo thuốc không?”