Anh nhìn thấy Tô Thám đang đứng trước bàn làm việc, Đoạn Tử Hiên đang nắm vai cô, dường như muốn làm điều gì đó không đứng đắn với cô, hơn nữa vẻ mặt kích động của Đoạn Tử Hiên cách rất gần mặt Tô Thấm, như thể một giây sau anh ta sẽ cưỡng hôn cô. Trong lòng Hiên Viên Thần nỗi giận, như thể đồ vật của mình bị người khác đụng vào, cảm giác đó khiến anh muốn đánh cho Đoạn Tử Hiên tơi bời. mm “.. Đoạn Tử Hiên nhìn thấy Hiên Viên Thần bước vào, anh ta chấn kinh, chưa kịp phản ứng thì cảm nhận được một nắm đấm đánh vào mặt anh ta, anh ta giật mình đến mức không kịp né tránh, trên mặt anh ta truyền đến đau đớn kịch liệt, mà cơ thể anh ta cũng bị một quyền đánh trúng mà lui lại. Tô Thắm cũng sốc mấy giây trước sự xuất hiện đột ngột của Hiên Viên Thần, một giây sau khi Đoạn Tử Hiên bị đánh, cơ thể cô bị người đàn ông này kéo vào lòng, không phải là để bảo vệ mà là để tuyên bố quyền sở hữu của anh. Đoạn Tử Hiên lấy tay che bên mặt bị đánh, sau đó ngắng đầu lên thì nhìn thấy cảnh Tô Thắm bị Hiên Viên Thần kéo vào trong lòng, anh ta trực tiếp trợn mắt há mồm, thậm chí | Tà G man còn quên cả đau đón trên mặt. m8. Đây là có chuyện gì? Tô Thám sao có thể đề ngài tổng thống ôm? “Đoạn Tử Hiên, anh dám phạm tội trong toà nhà tổng thống sao?” Giọng Hiên Viên Thần tràn đầy tức giân không thể đè nén. Ánh mắt Đoạn Tử Hiên lóe lên, anh ta nhanh chóng giải thích: “Ngài tổng thống, tôi… tôi chỉ là… chỉ là tìm Tô Thám để nói chuyện. Tôi thực sự không làm gì với cô ấy cải” “Những gì anh làm vừa rồi rõ ràng là hành vi quấy rối và xâm phạm.” Hiên Viên Thần chỉ muốn cho Đoạn Tử Hiên một tội danh thật nặng. Vẻ mặt Đoạn Tử Hiên bị dọa cho biến gắc, anh ta vội vàng xua tay giải thích: “Ngài Tin thống, ngài hiểu lầm rồi, tôi và Tô Thắm thật sự là quen biết từ trước, cô ấy là bạn gái cũ của tôi, tôi đến đây chính là tìm cô ấy để nói chuyện, tôi tuyệt dối không xâm phạm cô ấy!” Nói xong, Đoạn Tử Hiên khẩn cầu nhìn Tô Thắm nói: “Tiểu Thắm, em nói giúp anh một câu được không?” Ánh mắt Tô Thắm lạnh lùng nhìn anh ta nói: “Anh đi đi! Tôi không muốn gặp lại anh.” Có câu nói của cô, Đoạn Tử Hiên cũng có lý do để rời đi, anh ta vội vàng che nửa khuôn mặt bị đánh đi về phía cửa. Giọng nói cảnh cáo của Hiên Viên Thần truyền đến: “Nếu để tôi biết anh lại tìm đến cô ấy thì anh hãy cút ra khỏi toà nhà tổng thống.” Đoạn Tử Hiên hoảng sợ giật mình, vội vàng trả lời: “Tôi sẽ không tái phạm lần nữa!” Nói xong, anh ta xám xịt rời đi. Tô Thắm đứng thẳng từ trong ngực Hiên Viên Thần, Hiên Viên Thần lập tức đỡ vai cô hỏi: “Anh ta có làm em bị thương không, có làm gì với em không?” “Không có.” Tô Thắm lắc đầu, chỉ là cảm xúc Đoạn Tử Hiên quá kích động còn anh ta không có làm gì với cô. Mặc dù Tô Thấm nói vậy nhưng lửa giận của anh vẫn không nguôi, anh hừ lạnh một tiếng nói: “Tôi lập tức hủy bỏ chức vụ của anh ta, để cho anh ta không có cơ hội gặp em. Trong lòng Tô Thắm kinh ngạc cùng sợ hãi, mặc dù Đoạn Tử Hiên không đáng được tha thứ bởi những gì anh ta đã làm với cô, nhưng cũng không cần có kết cục như thế vì vậy cô nói: “Ngài chỉ cần để anh ta rời khỏi nơi này là được rồi.” “Em có cảm tình với anh ta?” Ánh mắt Hiên Viên Thần lóe lên tia bất mãn và khó chịu, anh không để ý đến việc trước đây bọn họ từng là người yêu của nhau sao? Không, tất nhiên là anh để ý, vô cùng vô cùng đề ý đến nó. Anh hận không thể biết cô sớm hơn vào mấy năm trước, chiếm trọn tất cả trải nghiệm tình cảm của cô, để cô chỉ thuộc về mình anh mà thôi, thậm chí anh còn nghĩ đến những việc họ sẽ trải qua, những thời gian ngọt ngào của hai người. Tô Thám cảm nhận được nội tâm của anh khó chịu, cô bình tĩnh lắc đầu nói: “Tôi không có!” “Vậy bây giờ em có còn tình cảm với anh ta nữa không?” Hiên Viên Thần không khỏi thấp giọng hỏi. Tô Thám trực tiếp tiếp tục lắc đầu: “Anh ta và tôi sớm đã trở thành người xa lạ, ngay cả bạn bè cũng không phải, tôi không muốn gặp lại anh ta.” Hiên Viên Thần tin tưởng lời cô nói, anh không khỏi híp híp mắt hỏi: “Vậy bây giờ trong lòng em có ai?” Tô Thám lập tức ngắng đầu nhìng anh, LH nhưng không trả lời. “Có phải là tôi không?”