Trên đường về nhà, Tô Thắm cũng thư thái rất nhiều, đôi khi chọn làm bạn hay trở thành kẻ thù cũng chỉ là trong một suy nghĩ thôi. Cô không hẳn rộng lượng, vô tư với kẻ thù, chỉ là cô nghĩ đến bối cảnh của khổng lồ của Lâm gia, hơn nữa Lâm Băng Nguyệt là Đại tiểu thư vì vậy không nên đắc tội đến Lâm gia là cô đang suy nghĩ cho tình cảnh của Hiên Viên Thần. Không ngờ tới, những gì cô làm tối nay với Lâm Băng Nguyệt lại có thể xóa tan mọi hiềm khích lúc trước. Tô Thắm về đến nhà đã sắp 10 giờ. Cô vào nhà, mẹ nghe tiếng cô trở về, đến hỏi một câu, Tô Thám để họ đi ngủ, Tô Hi cũng đã ngủ rồi. Cô cũng không đánh thức Tô Hi, liền im lặng trở về phòng, đóng cửa lại. Cô khẽ thở dài, một viên đá vô hình trong đáy lòng bình yên rơi xuống. Tình yêu, có đôi khi sẽ làm một người trở nên hoàn hảo, nhưng có đôi khi, một chút bất cẩn cũng sẽ hủy hoại một người. Cô hy vọng Lâm Băng Nguyệt sau này, có thể tìm được hạnh phúc thuộc về cô ấy. Đột nhiên, điện thoại di động của cô vang lên, là tin nhắn, Tô Thắm giật mình, trễ thế này rồi, ai lại gửi tin nhắn cho cô? Lẽ nào là anh? Tô Thắm cầm lấy điện thoại, thật sự là nghĩ gì được đó, quả nhiên là Hiên Viên Thần gửi đến, chỉ có một câu: “Đã về đến nhà chưa?” “Đến rồi.” Tô Thắm nhanh chóng trả lời. “Ngủ rồi sao?” Anh tiếp tục hỏi. “Vẫn chưa.” Tô Thấm nanh lại, vừa mới buông điện thoại xuống, tiếng chuông lại vang lên, cô cầm lấy điện thoại, nhìn thấy anh gọi đến. “Sao vậy?” Tô Thắm ngồi ở mép giường, cười hỏi. “Em đây là đang trốn tránh anh sao? Đang êm đẹp, vì sao lại chạy về nhà mẹ đẻ?” Người đàn ông thấp giọng tố cáo. Tô Thắm bị anh lên án không khỏi buồn cười: “Không có mài Em chỉ tiện đường tiễn Lâm tiểu thư một chút thôi.” “Người của anh sẽ đưa cô ta về nhà an toàn, em lại chạy theo cô ta, bây giờ anh một mình không ngủ được, em phải chịu trách nhiệm thế nào?” Hiên Viên Thần dường như rất có ý kiến. “Anh nghỉ ngơi cho tốt, không cần nghĩ loạn.” Tô Thắm an ủi một câu. “Quen ôm em rồi, giờ mới phát hiện, không có em bên cạnh anh không ngủ ni.” Hiên Viên Thần thở dài nói. Tô Thắm không nói chỉ, bất quá chỉ mới ôm một đêm, đã có thể thành thói quen của anh rồi? “Ngủ đi! Hai ngày nữa gặp lại, được không?” Tô Thắm chỉ có thể dỗ dành anh. “Anh sẽ mau chóng sắp xếp đưa em đi gặp ba mẹ, đến lúc đó, chúng ta cũng nên thương lượng chuyện hôn sự sớm một chút.” Tim Tô Thắm đập mạnh, hôn sự, sao đột nhiên lại đi đến bước này rồi? Cô còn chưa chuẩn bị tinh thần. “Còn có, em định khi nào thì giới thiệu anh với ba mẹ?” Hiên Viên Thần hỏi lại. “Có thể đợi thêm… một chút hay không?” Tô Thấm khuyên một câu, ít nhất cũng phải để cô nói trước với ba mẹ một tiếng. “Không thể đợi nữa, ngày mai anh đến nhà em dùng bữa tối.” “Hả? Anh muốn đến?”