“Vâng! Nhân dân cả nước đều đang nhìn vào chúng ta. Em chưa bao giờ được nhiều người quan tâm như vậy.” Tô Thắm mím môi cười: “Em sợ chính mình sẽ làm không tốt.” Hiên Viên Thần nhìn cô, cười: “Hãy cứ là chính mình là được.” Tô Thắm gật đầu, nói với anh: “Đi tắm đi!” Hiên Viên Thần cúi xuống, hôn lên trán cô và lẫm bẩm: “Chờ anh.” Tô Thấm bị giọng nói trầm gợi cảm của anh trêu ghẹo, cô ngượng ngùng gật đầu: “Vâng.” Hiên Viên Thần đã tắm xong, thân thể cường tráng ấy chỉ dùng một chiếc khăn tắm quấn lấy, mái tóc đen vẫn còn hơi ẩm, Tô Thắm cười hỏi anh: “Anh không sấy tóc sao?” “Tự khắc khô.” Tóc đen của Hiên Viên Thần phủ lên trán, khiến toàn bộ khuôn mặt phản chiếu trong ánh đèn, khiến anh trông trẻ trung đến bất ngờ. Ánh mắt Tô Thám thầm ngắm nhìn bóng lưng của anh, đường nét trên lưng anh vừa sắc sảo vừa quyến rũ, đường nét mỹ nhân ngư ẩn dưới lớp khăn tắm càng thêm mê người. Hiên Viên Thần đứng ở quầy bar nhỏ trong phòng, đang mở một chai rượu vang. “Anh mở rượu làm gì!” Tô Thắm vừa cười vừa hỏi. “Không phải em căng thẳng sao? Uống chút rượu đi ngủ sẽ thoải mái hơn.” Hiên Viên Thần nói xong thì đã đỗ được hai lưng ly rượu bê qua. Tô Thắm cũng không từ chối, lúc này ngửi được mùi rượu quả thực là khiến người ta thư thái. Hai người đang ngồi trên sô pha uống rượu, màn đêm ngoài cửa sổ dày đặc, lạnh lẽo nhưng bên trong cửa số lại ấm áp như mùa xuân, bộ đồ ngủ màu đỏ rượu mặc khoác người Tô Thắm, giống như biến cô thành một báu vật cực phẩm, khiến người đàn ông giống như hoàng đề Hiên Viên Thần mê mắn. Tô Thắm uống cạn nửa ly rượu, nâng đôi mắt mờ mịt, chạm vào đôi mắt sâu hun hút của người đàn ông. Cô cong đôi môi đỏ mọng lên: “Sao vậy?” “Anh nghĩ ra một cách khác để điều trị chứng căng thẳng và mắt ngủ của em.” Hiên Viên Thần cười trầm thấp. “Cách gì?” Tô Thắm tò mò muốn nghe. Hiên Viên Thần đặt ly rượu trong tay xuống, sau đó vươn tay cầm lấy ly rượu trên tay cô. Tô Thâm chớp mắt, một giây tiếp theo, thân thể cường tráng của người đàn ông áp lên người cô: “Em sẽ thích.” Tô Thám: “…” Cuối cùng cũng hiểu được cách này này là gì. Cô theo bản năng muốn cười mà tránh ra, nhưng lại bị người đàn ông trực tiếp đè lên ghế sô pha, cô không được phép trốn tránh mà phải nhận lấy tình yêu của anh. Thời gian đếm ngược hai ngày. Vợ chồng Trình Tuyết Lam cũng đến thăm Tô Thắm, đồng thời cũng rất quan tâm đến hôn lễ, họ đã xem địa điểm tổ chức vài lần và xác nhận khách mời dự tiệc một cách nghiêm túc. Mà một khi danh tính của Tô Thắm được công khai, những người từng làm việc với cô đều không thể tin được, một số chúc phúc, một số ngạc nhiên và một số cũng rất ngưỡng mộ. Những người quen biết cô đều tin rằng Tô Thắm nhát định là một người phụ nữ đáng để ngài tổng thống yêu. Những lời bàn luận từng có ở toà nhà tổng thống, hoàn toàn biến mắt vào ngày này, họ nói nhiều hơn về hôn lễ, không ai dám nghỉ ngờ tình cảm của Hiên Viên Thần với Tô Thám nữa. Ngài tổng thống là người đàn ông rất biết nhìn xa trông rộng, người phụ nữ mà ngài chọn chắc chắn không sai. Vào ngày này của năm mới, tiết trời se lạnh bỗng từ sớm đã chiếu ra những tia nắng mùa đông ấm áp, bầu không khí trong lành, trời rất đẹp. Tô Thắm thức dậy lúc 6 giờ rưỡi sáng, tối hôm qua Hiên Viên Thần đã cùng cô đi ngủ sớm, với phương pháp hỗ trợ giác ngủ đặc biệt của anh, Tô Thám mệt đến mức ngủ tới sáng. Tô Thắm thức dậy, các thợ trang điểm sẽ đến lúc bảy giờ rưỡi, nên cô phải dậy sớm hơn.