Chương : Xe hỏng
“Chẳng phải cha đã mua cho cô một căn
nhà ở bên ngoài rồi sao? Trường học của
con trai cô cũng cách đây khá xa mà đúng
không? Nếu cô muốn ở đây thì tôi sẽ cho
người dọn phòng khách cho cô ở.”
“Không được! Tôi chỉ muốn ở căn phòng
đó thôi! Căn phòng đó có ban công lớn,
đón gió đón nắng rất tốt, hơn nữa phong
cảnh cũng rất đẹp, mấy căn khác tôi
không thèm.” Đường Tư Vũ rất kiên định.
“Tôi sẽ không đi đâu hết!” Đường Y Y tức
giận trả lời.
Lúc này, Đường Hùng vừa ra khỏi thư
phòng liền nghe thấy những lời này, ông
uy nghiêm nói: “Tư Vũ bảo con chuyền đi
thì con phải chuyền đi. Đó vốn dĩ là phòng
của Tư Vũ mà.”
“Cha! Tại sao cha lại thiên vị như vậy! Chị
ta chỉ thỉnh thoảng mới về nhà một hai
ngày, để chị ta ở trong phòng khách
chẳng phải được rồi sao?” Đường Y Y vẻ
mặt buồn phiền nói.
Hôm nay Đường Hùng nghe nói Đường
Tư Vũ có thể sẽ chuyển về nhà ở, ông
cũng rất vui mừng, nhưng yêu cầu của cô
là sẽ ở căn phòng trước kia của cô, mà
căn phòng đó vốn dĩ là của cô.
Đường Hùng nhìn Khưu Lâm: “Trước
sáng mai bảo Y Y dọn sang phòng ở đằng
sau đi! Tư Vũ cần phải sắp xếp, trang trí
lại phòng.”
thiên vị Đường Tư Vũ, bà ta cắn môi nói:
Ý Y, vậy thì con chuyển đi đi!”
“Con không muốn, con không muốn đâu!”
Đường Tư Vũ cũng lười không để ý tới
Đường Y Y đang giãy nảy lên, cô tiếp tục
nhìn điện thoại. Đúng lúc này, người giúp
việc đến thông báo: “Ông chủ, bà chủ, cậu
Mộ Phi đến rồi.”
“Mộ Phi?” Đường Y Y hai mắt sáng lên.
“Dạ đúng ạ!”
“Anh ấy đến rồi à?” Đường Y Y kinh ngạc
chạy ra ngoài.
Đường Tư Vũ nhíu mày, Mộ Phi đến đây
làm gì?
Đường Hùng quay sang nhìn cô: “Con gọi
cậu ta tới?”
“Con không có gọi” Đường Tư Vũ lắc
đầu, cô làm sao có thể chủ động mời Mộ
Phi đến nhà?
Đang nói chuyện, cô nhìn thấy bóng dáng
của Mộ Phi bước vào nhà, Đường Y Y
cũng theo sau. Mộ Phi nhìn thấy Đường
Tư Vũ trên ghế sô pha, anh sửng sốt. Rõ
ràng là anh không biết cô đang ở đây. Sau
đó, một tia bất ngờ lóe lên trong mắt anh.
“Tư Vũ, em cũng ở đây?” Giọng Mộ Phi
không giấu nồi niềm vui sướng.
Đường Y Y nhìn hai người, ngọn lửa giận
trong lòng lập tức bốc lên ngùn ngụt. Hóa
ra Mộ Phi đến đây tìm cô ta?
Đường Tư Vũ thực sự không biết rằng Mộ
Phi sẽ đến.
“Anh đến đây làm gì?” Đường Tư Vũ trực
tiếp hỏi.
“Anh đến tìm bác trai.” Mộ Phi đáp.
“Mộ Phil Con chưa ăn tối đúng không! Để
bác cho người giúp việc nấu thêm vài
món.” Đường Hùng dặn dò Khưu Lâm.
Sau đó, điện thoại di động của ông vang
lên. Ông liếc nhìn, không tiện nghe nơi
đông người, vì vậy ông bước ra ngoài
Vườn sau.
Khưu Lâm không dám đắc tội với Mộ Phi
liền đi vào phòng bếp dặn dò. Mộ Phi
bước đến chỗ Đường Tư Vũ ngồi xuống,
nhìn cô ấm áp: “Anh tới đây là vì chuyện
của eml”
“Chuyện của tôi?” Đường Tư Vũ cau mày.
“Anh hy vọng bác trai sẽ quản lý Y Y kỹ
hơn, để cô ấy không còn gây chuyện với
em nữa. Nhưng anh không biết hôm nay
em cũng về nhà.” Mộ Phi trầm giọng nói.
Đường Y Y ở bên cạnh nghe thấy vậy, cô
ta cắn môi nói: “Mộ Phi, bây giờ anh thật
sự ở chỗ nào cũng có thể bảo vệ cô ta
đúng không?”
“Y Y, nếu em vì anh mà đồ lỗi cho Tư Vũ,
rồi lại làm ra chuyện giống như hôm nay
một lần nữa, anh tuyệt đối sẽ không bỏ
qua cho em đâu.” Mộ Phi trực tiếp cảnh
cáo cô.
“Anh…”
“Cho dù anh và Tư Vũ chỉ là quan hệ bạn
bè, anh vẫn sẽ bảo vệ cô ấy đến cùng, và
không cho phép ai bắt nạt cô ấy.” Giọng
của Mộ Phi trở nên cứng rắn hơn.
“Cảm ơn anh!” Đường Tư Vũ khách khí
nói.
Mộ Phi khẽ mím môi: “Đừng khách sáo
với anh, anh chỉ mong cuộc sống của em
không bị xáo trộn.”
Đường Y Y nghiến răng nghiến lợi nhìn
đôi nam nữ ngồi trên sô pha, trong đầu
nảy sinh ý niệm muốn vả vào mặt hai
người họI
Cô nghĩ đến Hình Liệt Hàn, nghĩ đến
người đàn ông đẹp trai hơn Mộ Phi, nhiều
tiền hơn, và lại càng cao quý hơn Mộ Phi.
Cô muốn ở trong bữa tiệc, nếu cô có thể
câu dẫn khiến anh ta trở thành bạn trai
của mình, cô sẽ nhanh chóng được diễu
võ giương oai trước mặt đôi cầu nam nữ
này.
Đường Y Y một mình quay trở lên lầu.
Trên ghế sô pha, Đường Tư Vũ trực tiếp
cảnh cáo Mộ Phi: “Chuyện của tôi tôi sẽ
tự mình lo liệu, nếu anh muốn ở đây ăn
đừng nói gì đến chuyện của tôi.”
Mộ Phi vốn muốn đề cập đến chuyện này
với cha cô, nhưng nhìn thấy cô ở đây, rõ
ràng là Đường Tư Vũ đã nói chuyện với
Đường Hùng rồi, nên anh quyết định tạm
thời không nhắc đến nữa.
“Được rồi! Anh sẽ không nhắc tới. Nếu
em cần gì thì cứ tìm đến anh.” Mộ Phi
nhắn mạnh.
Anh thực sự tức giận với hành động hôm
nay của Đường Y Y. Anh vốn định đến
đây chỉ để gặp Đường Hùng, không ngờ
Đường Tư Vũ cũng ở đó, quả thật là một
niềm vui bắt ngờ.
Sau khi bữa tối được chuẩn bị xong xuôi,
Đường Y Y tức giận từ trên lầu đi xuống.
Mộ Phi và Đường Hùng đang nói chuyện
công việc, Khưu Lâm ở một bên im lặng
ăn cơm. Đường Tư Vũ không ăn nhiều, cô
nhớ con trai nên muốn về sớm hơn.
Ăn xong, Đường Tư Vũ muốn về nhà
trước, Mộ Phi cũng chuẩn bị rời đi cùng
cô. Ở bãi đậu xe trong sân, Đường Tư Vũ
lên xe khởi động, nào ngờ chiếc xe vẫn
đứng im tại chỗ và không phát ra tiếng
động.
Đường Tư Vũ thầm nghĩ chắc có gì đó
nhằm lẫn, nên cô có gắng khởi động lại.
Vẫn không được!
Chết tiệt, chiều nay lúc cô lái nó vẫn chạy
bình thường!
Cô mở cửa xe bước xuống, Mộ Phi đứng
ở bên cạnh nhìn, anh cũng thấy xe cô
không nỗ máy.
“Sao vậy? Xe em bị hỏng à?””
“Tôi không biết! Anh có biết sửa xe
không?” Đường Tư Vũ không còn cách
nào khác chỉ có thể nhờ anh giúp đỡ.
“Để anh xem thử!” Mặc dù Mộ Phi không
biết sửa xe, nhưng anh có thể kiểm tra
giúp oô.
Sau khi kiểm tra, Mộ Phi nhận thấy thấy
mạch điện xe cô có vấn đề, cần phải đưa
đến gara để sửa chữa. Đường Tư Vũ
không nói nên lời, xe của cô vẫn còn mới
mà! Vẫn còn đang trong thời gian bảo
hành!
“Bỏ đi, để anh đưa em về! Vừa hay anh
cũng đang chuẩn bị đi về. Xe của em
ngày mai anh sẽ cho người mang đi sửa.”
Mộ Phi cũng hy vọng cô sẽ về cùng anh.
“Thôi để tôi mượn xe của cha tôi!” Đường
Tư Vũ không định ngồi xe của anh.
Mộ Phi bước tới siết chặt tay cô: “Tư Vũ,
em cứ phải coi anh như người ngoài vậy
sao? Bạn bè giúp đỡ nhau em cũng từ
chối à″
Đường Tư Vũ lập tức rút tay về và lùi lại
phía sau một bước: “Anh đừng như vậy.”
“Vậy thì em ngồi xe anh về đi! Anh hứa
đến cổng sẽ để em xuống xe, mọi người
sẽ không nhìn thấy em đi cùng anh.” Mộ
Phi nói.
Đường Tư Vũ cũng không muốn quay lại
nhìn mặt Khưu Lâm, ga ra ở trong nhà chỉ
có xe của cha, xe của Khưu Lâm, hai xe
của Đường Y Y có cho cô cũng không
thèm mượn. Cô suy nghĩ một chút rồi nói:
“Được rồi! Cảm ơn anh.”
Đường Tư Vũ ngồi lên xe của Mộ Phi, anh
lập tức lái xe trở về hướng căn hộ. Trên
đường đi, ánh mắt anh dịu dàng liếc qua
Đường Tư Vũ ngồi bên cạnh vài lần. Trên
xe còn giữ đĩa bài hát mà họ đã từng
nghe, còn có cả nội thất trong xe mà cô
đã đi chọn cùng anh.
Đường Tư Vũ cảm thấy hơi hối hận khi đã
ngồi lên xe của anh ta.
“Em còn nhớ món đồ trang trí xe hơi này
không? Em đã thích nó ngay từ cái nhìn
đầu tiên, vì vậy anh đã mua nói! Anh rất
thích nó, và anh luôn giữ nó cho tới bây giờ.