Chương :
“Vâng! Con nhất định sẽ đi tiễn ba mẹ.” Hình Nhất Phàm cười đáp, cũng có chút áy náy: “Mẹ, chờ hai người về, con sẽ đưa cho mẹ một tin tức vô cùng tốt.”
“Tin tức tốt gì, chẳng lẽ con theo đuổi được cô gái kia rồi”
Tưởng Lam ngay lập tức đoán được.
“Trước mắt vẫn chưa ở trạng thái ổn định, nhưng chờ lần này ba mẹ về nước, con sẽ đưa cô ấy đến gặp ba mẹ.”
Hình Nhất Phàm cũng không phủ nhận.
Tưởng Lam lập tức mừng rỡ: “Được! Vậy là nói xong rồi nhé, chờ ba mẹ về nước rồi, thì con phải đưa con dâu tương lai đến gặp ba mẹ đấy.”
Hình Nhất Phàm tự tin nói: “Vâng, con chắc chắn sẽ mang cô ấy về cho mẹ.”
Bởi vì chụp lén được chứng cứ của Diệp Giai Mị, chuyện này khiến cho Bạch Hạ ở trong nhà không làm được gì cả, chờ Hình Nhất Phàm trở về thương lượng.
Năm giờ chiều, ngoài cửa truyền đến tiếng chuông cửa, Bạch Hạ lập tức đi đến mắt mèo xem, không phải Hình Nhát Phàm thì là ai?
Mặc dù bây giờ anh cũng đã đặt được dấu vân tay có thể vào nhà cô lúc nào cũng được, nhưng, anh không muốn âm thầm đi vào, như vậy sẽ dọa đến cô.
“Anh trở về rồi.”
Bạch Hạ mở cửa ra mời anh vào.
“Xảy ra chuyện gì sao?”
Mày kiếm Hình Nhất Phàm bao phủ lo lắng, trong điện thoại, cô chết sống không nói, chỉ chờ anh trở về rồi mới nói.
Đến cùng là chuyện quan trọng gì?
Bạch Hạ đóng chặt cửa, đi đến sofa cầm điện thoại lên, mở video mà cô quay hôm nay ra: “Anh xem đi, em quay được video này, video Diệp Giai Mị đi hẹn hò với người đàn ông khác.”
Hình Nhất Phàm cầm lấy video, nghiêm túc xem, trong video Diệp Giai Mị cùng với người đàn ông vô cùng thân mật, vừa xem là biết quan hệ không đứng đắn.
“Người đàn ông này có thể là tình nhân ở bên ngoài của Diệp Giai Mị, ba em chắc chắn không biết.”
Bạch Hạ có chút ảo não nói.
“Em định làm gì?” Hình Nhất Phàm hỏi cô.
“Em đương nhiên là muốn nói cho ba em biết rồi! Cũng không thể nào để ba em cứ bị lừa như vậy!” Bạch Hạ vẫn suy nghĩ cho ba mình.
“Loại chuyện này, em không tiện ra mặt.” Hình Nhất Phàm ngăn cản nói.
“Cho nên, em muốn tìm anh giúp, anh có thể giúp e nghĩ cách đưa video này cho ba em được không.” Bạch Hạ hỏi anh.
Hình Nhất Phàm trằm ngâm một chút nói: “Anh sẽ tìm một số điện thoại mới rồi gửi cho ông ấy, cho dù ông ấy gọi điện thoại đến, anh cũng sẽ không nói cho ông ấy biết, lầy danh phận bạn bè để giúp ông ấy, không có bất kỳ ý nghĩ quá phận nào.”
“Vâng! Như vậy cũng được, chỉ cần để ông ấy biết là được.” Bạch Hạ gật đầu, tóm lại, muốn cho Diệp Giai Mị bài học, ai bảo năm đó bà ta dùng thủ đoạn ác độc hãm hại mẹ cô.
“Chúng ta đi ra ngoài ăn cơm, tiện mua thêm một cái sim mới về.”
“Ừm! Được.” Bạch Hạ gật đầu, thời gian ở cùng với anh, luôn là khoảng thời gian thả lỏng nhất, có cảm giác an toàn nhất.
Hai người đi xuống lầu, ngồi vào trong xe Hình Nhất Phàm, lái xe về một trung tâm nhộn nhịp gần đấy, Hình Nhất Phàm dừng xe xong, Bạch Hạ cũng cảm giác được có một chút gió lạnh thổi đến, gió hôm nay rất lớn, giống như có gió mùa đến.
Hình Nhất Phàm liền đi đến, bao bọc thân thể mảnh khảnh của cô vào trong chiếc áo ngoài to lớn của anh, Bạch Hạ ôm chặt lấy eo của anh, trong lòng vô cùng ngọt ngào hưởng thụ sự quan tâm của anh.
Vừa vào trong đại sảnh, Hình Nhất Phàm vừa xoa đầu cô, vừa giúp cô vuốt gọn lại những sợi tóc bị thổi tung, Bạch Hạ giống như đứa bé vậy tùy cho anh sửa soạn lại.
So về chiều cao, thì cô thấp hơn anh cái đầu lận! Vào trong nhà hàng, gọi xong món, hưởng thụ không khí yên tĩnh, ánh mắt thâm thúy của Hình Nhất Phàm rơi vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, gọi tên cô: “Bạch Hạ.”
“Dạ!” Bạch Hạ thu hồi ánh mắt nhìn cửa sổ nhìn về phía anh.
“Tháng sau, anh muốn dẫn em đi gặp người nhà của anh.”