Chương : Lời Nói Dối Bị Vạch Trần
Vì vậy, cách trang điểm, phục trang của
Tô Hi hôm nay đã bị một tay săn ảnh phía
sau chộp được, đồng thời, thấy cô một
mình lái xe ra ngoài, anh ta cũng nhanh
chóng lái xe đuổi theo.
Tô Hi đến nhà hàng, mười một giờ, cô gọi
trước một cốc đồ uống chờ Ôn Lệ Thâm.
Trong lúc buồn chán, cô liền xem các tin
bát quái của giới giải trí, để hiểu địa vị của
mình trong lòng người hâm mộ, cô là một
nữ nghệ sĩ rất coi trọng danh tiếng bản
thân.
Ngoại trừ những tin có ý bôi nhọ, tìm cách
dẫm đạp lên cô, thì các tin khác cô có thể
ngoảnh mặt làm ngơ, bình thường, cô
luôn phải giữ đời tư trong sạch.
Chương : Lời Nói Dói Bị Vạch Tràn
Vì phía gia tộc không muốn cô vướng vào
những lời đàm tiếu như vậy.
Lúc Tô Hi chọn làm nghệ sĩ giải trí đã vấp
phải sự phản đối của cha mẹ vì gia đình
cô là gia đình làm chính trị, không thích
con cái xuất đầu lộ diện, đặc biệt là cha
cô. Vì chuyện này mà đã lâu rồi ông
không để ý đến cô, thậm chí, hiện tại, cha
cô cũng bận đến nỗi không có thời gian
quan tâm cô.
Cô cũng quen rồi, vì ở nhà, cô chỉ là con
gái nhỏ. Trên cô còn có một người chị rất
giỏi về chính trị, chị gái hơn cô ba tuổi,
hiện giờ là người đứng thứ hai trong Bộ
Ngoại giao, mọi người trong nhà đều thích
chị cô hơn.
Chương : Lời Nói Dồi Bị Vạch Trần
Gia tộc của cô cũng rất đông và gắn bó
với nhau. Trong lớp hậu bối, cô là người
duy nhất nhảy ra khỏi gia đình và làm
nghề mình yêu thích. Những anh chị em
khác đều đi theo con đường của thế hệ
trước và đã tạo dựng được chỗ đứng
vững chắc trên chính trường.
Trong công việc, Tô Hi chưa bao giờ nói
về gia đình của mình, vì vậy gia thế đằng
sau của cô luôn được giữ kín trong làng
giải trí, có người tài giỏi muốn đào sâu tìm
hiểu lý lịch của cô nhưng sau khi biết
được một số đầu mối thì họ liền thu tay.
Bởi vì bối cảnh của Tô Hi không phải
người bình thường có thể dò hỏi, đồng
thời cũng không dám dùng lai lịch của cô
Chương : Lời Nói Dối Bị Vạch Trần
để thu hút sự chú ý của dư luận.
Người thông minh sẽ tránh qua việc này,
nếu không, đắc tội người trong giới chính
trị sẽ không phải chuyện đùa.
Tô Hi nhân cơ hội gọi điện thoại cho mẹ.
Mẹ cô vẫn nói với giọng nhẹ nhàng, bảo
cô có thời gian thì về nhà.
“Chị gái sao rồi ạ? Đã lâu con không gặp
chị rồi.”
“Chị rất bận. Gần đây chị con đi công tác
nước ngoài. Có thể vài ngày nữa sẽ về.
Chị em các con cũng nên liên lạc thường
xuyên hơn.”
“Vâng, con biết rồi.”
Chương : Lời Nói Dối Bị Vạch Trần
Lại nói một số chuyện trong gia đình, sau
đó Tô Hi cúp máy. Trong gia tộc, tuy rằng
cô cũng kiếm được không ít tiền nhưng so
với địa vị trên chính trường của các anh
chị em khác thì cô lại bị coi nhẹ.
Dù sao, trong gia tộc, cô chỉ được coi như
một con hát, diễn viên.
Tô Hi đang lơ đãng bưng chén trà trước
mặt, đột nhiên, phía đối diện có một bóng
dáng tuấn tú, quyến rũ.
Tô Hi ngẳắng đầu, lập tức bị dọa sợ. Ôn Lệ
Thâm đến rồi.
“Anh đến rồi.” Tô Hi bối rối chào hỏi.
Ánh mắt lạnh lùng và sâu thẳm của Ôn Lệ
Chương : Lời Nói Dói Bị Vạch Trần
Thâm nhìn cô chăm chú: “Cô gọi món
chưa?”
“Chưa! Đang chờ anh! Tôi không biết
khẩu vị của anh.” Tô Hi lúng túng, nói đơn
giản, thu lại những suy nghĩ vừa rồi.
Ôn Lệ Thâm lật xem thực đơn, hỏi người
phục vụ vài món mình thích, cũng không
cố ý chọn món đắt tiền. Gọi món xong,
anh liền nhìn Tô Hi ở đối diện. Tô Hi cũng
gọi hai món. Người phục vụ lấy lại thực
đơn và rời đi.
Tô Hi cầm tách trà tỉnh xảo nhìn ra ngoài
cửa sổ, nhưng cô cảm thấy có một ánh
mắt sắc bén đang nhìn chằm chằm vào
mình.
Cô quay đầu lại liếc nhìn, Ôn Lệ Thâm
Chương : Lời Nói Dối Bị Vạch Trần
đang ngồi ngay ngắn, nhưng đôi mắt sâu
như vực lạnh của anh lại nhìn thẳng vào
cô.
Lồng ngực Tô Hi bỗng căng thẳng, cô
chớp chớp mắt, buồn cười hỏi: “Anh nhìn
tôi làm gì? Trên mặt tôi có vết bẩn sao?”
Sau đó, cô thực sự cho là đúng như vậy,
liền tìm chiếc gương nhỏ trong túi xách
của mình.
Tuy nhiên, người đàn ông đối diện lại
nheo mắt hỏi: “Tối qua cô có đi xã giao
không?”
Tô Hi lắng nghe, hóa ra anh có ý kiến về
việc hôm qua cô từ chối mời anh ăn tối!
Cô gật đầu ngay lập tức: “Đúng vậy! Tôi
có bữa ăn với nhà đầu tư, không thể lùi
Chương : Lời Nói Dói Bị Vạch Trần
lịch được.”
“Bữa tiệc kéo dài đến mấy giờ?” Ôn Lệ
Thâm tiếp tục hỏi.
Đáy mắt Tô Hi hiện lên tia chột dạ, nhưng
cô đáp lời ngay lập tức: “Khoảng mười
giờ tối về đến nhài”
Ôn Lệ Thâm vươn tay ưu nhã cầm tách
trà, đưa lên môi mỏng, trầm giọng hỏi: “Có
bao nhiêu người đi?”
“Mười mấy người! Tôi không nhớ rõ lắm,
có khá nhiều người.”
“Còn nhà đầu tư thì đó chắc là một ông
chủ tương đối giàu nhỉ!”
“Đúng vậy! Rất giàu.” Tô Hi phải tiếp tục
Chương : Lời Nói Di Bị Vạch Trần
rào trước đón sau những lời nói dối chc
toàn vẹn, nhưng cô hy vọng có thể kế
thúc chủ đề này càng sớm càng tốt.
“Tôi vẫn luôn tò mò anh làm gì!” Tô H
muốn tách mở đề tài.
“Về mảng đầu tư!” Ôn Lệ Thâm nhẹ giọng
đáp.
“ÒI Vậy nhất định kiếm được rất nhiều
tiền!”
“Không chỉ kiếm được tiền, tôi còn quer
biết rất nhiều người giàu có.” Đôi mắ
sáng ngời của Ôn Lệ Thâm chăm chứ
nhìn cô.
Tô Hi lập tức có chút khó lý giải lời nói của
anh, song Ôn Lệ Thâm vẫn tiếp tục nói:
Chương : Lời Nói Dối Bị Vạch Trần
“Vậy nên nhà đầu tư tối hôm qua cô đi
gặp, chắc tôi cũng quen. Ông ấy tên là
gì?”
Toàn thân Tô Hi như bị điện giật, lồng
ngực run lên. Đối diện ánh mắt sáng, ôn
hòa của Hình Liệt Hàn, nhưng cô cảm
giác như thể anh đang kề dao vào ngực
cô, thật áp lực.
“Tối hôm qua… chắc là anh không quen
biết đâu! Ông ấy cũng không quá giàu có.”
Tô Hi nghĩ như vậy đã xong, nhưng không
ngờ anh vẫn nói lại chủ đề này.
Ôn Lệ Thâm đặt chén trà xuống, nhìn cô
lạnh lùng: “Ngày hôm qua cô nói dối tôi.”
“Ách… Tôi không cól” Tô Hi cứng mồm
không chịu thừa nhận, trong lòng khóc
Chương : Lời Nói Dối Bị Vạch Trần
ngất, lẽ nào anh biết hôm qua cô nói dối?
Khóe miệng Ôn Lệ Thâm khẽ nhéch lên
“Vậy thì hãy nói cho tôi biết tên nhà đầu tu
mà cô ăn tối cùng, tôi sẽ kiểm tra xem cê
có thực sự đi ăn tối hay không.”
Tô Hi bị ép đến mức này, sao còn có thể
tiếp tục nói dối được nữa? Khuôn mặ
xinh xắn của cô đỏ bừng, đầu óc rối bời
rõ ràng người đàn ông này chỉ dùng và
ba câu mà đã ép cô vào tình huống xấu
hỗ nhất.
Cô đành phồng má thừa nhận: “Được rồi
Tôi đã nói dối.”
“Tại sao cô nói dối tôi?” Ôn Lệ Thâm hít
mắt, không vui.
Chương : Lời Nói Dối Bị Vạch Trần
“Bởi vì… bởi vì tối hôm qua tôi có việc.”
Tô Hi cắn môi, nhớ lại đêm qua cô nằm
trên sô pha, gặm chân vịt và một đống đồ
ăn vặt, chuyện này đối với một người theo
chủ nghĩa ăn uống thì rất quan trọng.
“Tôi rất không thích những người nói dối
và càng không thích bị người khác lừa.”
Đôi mắt Ôn Lệ Thâm lóe lên một tia
nghiêm khắc.
Tô Hi vô tình chạm phải ánh mắt của anh,
lập tức có cảm giác chân mềm nhữũn ra,
như một thường dân đối mặt với hoàng
đề. Người đàn ông này rõ ràng không biết
cô đã làm gì, nhưng trên người anh lại
toát ra khí chất mạnh mẽ của người bề
trên.
Chương : Lời Nói Dói Bị Vạch Trần
Rốt cuộc, anh làm nghề gì? Người bình
thường không thể có đôi mắt sắc bén và
khí thế như vậy.
“Tôi xin lỗi.” Tô Hi như một đứa trẻ làm sai
việc, xin lỗi anh.
“Lần này tôi sẽ tha cho cô, lần sau sẽ
không có ngoại lệ! Cô phải trả giá cho việc
nói dối của mình.” Ôn Lệ Thâm trằm giọng
nói.
Tô Hi lập tức theo bản năng, làm động tác
ôm ngực: “Trả giá gì!”
Ôn Lệ Thâm thấy động tác này của cô,
nhếch miệng hơi chút khinh thường: “Mời
tôi thêm mười bữa nữa.”