Chương :
Hình Nhất Phàm mang cô đi cưỡi ngựa, Bạch Hạ là lần đầu tiên nên khó tránh khỏi khẩn trương, tim đập nhanh, ở trên lưng ngựa cao lớn không dám lộn xộn.
“Nó có thể hất em xuống không?”
Bạch Hạ vô cùng lo lắng điều này, vậy mà cô lại sợ bị con ngựa này ghét bỏ! Đúng lúc này, Hình Nhất Phàm nhảy lên, Bạch Hạ còn chưa kịp phản ứng, quanh thắt lưng liền xuất hiện một cánh tay, ôm cô an toàn thật chặt trong lòng.
“Trời ạ!” Bạch Hạ liên lục vài lần hít sâu, cảm giác kích thích mãnh liệt.
“Nó tên là Tiểu Bạch, là gia đình anh nuôi dưỡng ở đây, là thú cưng từ khi anh còn nhỏ.” Hình Nhất Phàm trầm thấp giải thích bên tai cô.
Bạch Hạ lập tức cười rộ lên: “Sao vừa rồi anh không nói.”
Cô thật sự nhìn thấy thú cưng của anh, vậy mà là một con ngựa.
Tiểu Bạch lập tức phát ra vài tiếng hí, vó ngựa trên mặt đất quật qua lại, giống như không tiếng động kháng nghị gì đó.
Hình Nhất Phàm lập tức vỗ lưng nó: “Tiểu Bạch, cô ấy là người phụ nữ của tao, mày không được cự tuyệt cô ấy.”
Tiểu Bạch giống như nghe hiểu, cái đầu xinh đẹp gật gật, Hình Nhất Phàm dương cao dây cương, ra lệnh một cái, Tiểu Bạch liền kiên nhẫn đi về phía trước. Từ nơi này đi ra có một công viên, cách đó là một thảo nguyên hai vạn dặm xanh mát, ở nơi đó có thể thoải mái cảm nhận cảm giác chạy trên cỏ.
“Yên tâm, Tiểu Bạch vô cùng ổn trọng an toàn, nó biết người giám hội là ai.”
Hình Nhất Phàm trầm thấp cười an ủi cô, quả nhiên giương cao dây cương, ra lệnh cho Tiểu Bạch chậm rãi chạy về phía trước. Bạch Hạ kinh hỉ kích động, vừa vẫn còn sợ hãi, vừa lại hưởng thụ cảm giác này.
Bạch Hạ cũng dần hưởng thụ loại lạc thú này, hơn nữa phía sau còn có Hình Nhất Phàm, cô cũng cảm giác rất an toàn.
Tiểu Bạch chạy được một đoạn, vừa hay trước mặt là một quán cà phê, Hình Nhất Phàm dẫn đầu xuống ngựa, trên lưng ngựa chân Bạch Hạ có chút mềm không dám động.
Hình Nhất Phàm lập tức ôm cô xuống, Bạch Hạ ôm chặt lấy cổ anh, hai chân đặt xuống mới phát hiện vẫn không khống chế được phát run.
Tiểu Bạch được nhân viên chăn ngựa đưa đi ăn cỏ, Hình Nhất Phàm mang theo Bạch Hạ ngồi ở một viện mát mẻ, hương cà phê thơm mát, mây trắng trên trời thản nhiên trôi, gió mát chằm chậm, tiết tấu sống ở thành phố khó tìm được một nơi yên tĩnh như vậy, Bạch Hạ chống cằm, trong mắt đều là ý cười.
Ở bên Hình Nhất Phàm, cô quả thực biết thêm rất nhiều.
“Công ty bọn em tổ chức một cuộc họp hằng năm phải ra nước ngoài, anh có thời gian đi cùng em không?” Bạch Hạ hỏi anh.
Hình Nhất Phàm cười nói: “Đương nhiên, đi nơi nào?”
“Trước mắt còn chưa xác định, có thể sẽ là nước X đi.”
“Được! Đến lúc đó anh sẽ để thời gian đi cùng em.” Hình Nhất Phàm sẽ không bỏ lỡ bất cứ thời gian nào bên cô.
Buổi tối, nơi này vô cùng yên tĩnh. Bạch Hạ cùng Hình Nhất Phàm ăn xong bữa sáng, liền về biệt thự nghỉ ngơi.
Bạch Hạ thích nhất tầng cao nhất ở đây, bầu trời ở đây còn nhiều sao hơn cả ở thành phó.
Hình Nhất Phàm ở phía sau ôm lấy thắt lưng cô, đôi môi dừng trên sườn mặt, hôn lên mặt cô: “Có thể mấy ngày nữa ba mẹ anh sẽ trở về, chuẩn bị sẵn sàng gặp họ chưa?”
Trong lòng Bạch Hạ lập tức căng thẳng, sau khi biết cụ thể về gia đình Hình Nhất Phàm, quả thực cô có chút sợ người nhà anh, mặc dù biết người nhà anh nhát định là người tốt.
Này đại khái là cô bị các tin tức về giới thượng lưu trên tivi ảnh hưởng đi! Luôn có một loại áp lực nhỏ.
Nhưng cô nhất định sẽ vượt qua áp lực như vậy, cô kiên định gật đầu: “Vâng! Chuẩn bị sẵn sàng, con dâu xấu cũng phải gặp ba mẹ chồng thôi!”
Hình Nhất Phàm nghe xong lập tức phản bác: “Em cũng không xấu.”
Trong lòng Bạch Hạ ngọt ngào: “Vậy sao? Em cảm thấy mặt em không dễ nhìn đâu!”
Nói xong, Bạch Hạ khẽ nghiêng đầu, để lộ ra gương mặt xinh đẹp trước mắt anh.
Hình Nhất Phàm cúi dầu, dừng ở khuôn mặt làm tim anh khẩn trương, nhẹ nhàng hôn lên trán cô, cười nói: “Người con gái của anh đương nhiên xinh đẹp, vô cùng hoàn mỹ.”
Bạch Hạ vui vẻ xoay mặt, con gái khi yêu đương đều sẽ tựa lừa dối không tự tin vào diện mạo của mình! Huống chi Hình Nhất Phàm anh tuấn như vậy, khiến cho phụ nữ trước mặt anh đều sẽ tự tỉ.