Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
“Yên tâm! Dì sẽ ghi lại số đo của cô ấy.
Nửa tháng sau, dì sẽ thiết kế xong vài bộ
quần áo mới phù hợp, rồi đưa cháu tặng
cô ấy. Cháu cũng đi thay trang phục đi.
“Cảm ơn dì.” Hình Liệt Hàn nói xong liền
theo trợ lý của Tưởng San, đến tủ quần
áo của anh.
Mỗi năm Tưởng San lại thiết kế, may
riêng vài bộ vest cho cháu trai đi tiệc tối.
Tất cả đều đặt ở tủ riêng đó.
Đường Tư Vũ trong phòng chờ cũng cảm
thấy buồn chán. Cô không kiềm được,
bước ra đại sảnh. Nhìn các kiểu váy dạ
hội khác nhau trong tủ, cô thấy mình như
đang ghé thăm một buổi trình diễn thời
Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
trang cao cấp. Mặc dù đang được khoác
trên mình ma nơ canh đứng yên tính
nhưng mỗi bộ dạ hội ở đây vẫn có nét
quyến rũ đặc biệt riêng.
Là phụ nữ, Đường Tư Vũ cũng khó
cưỡng lại sức hút của những chiếc váy dạ
hội đẹp. Hơn nữa, trong lòng cô cũng
từng ấp ủ giấc mơ làm nhà thiết kế,
nhưng vì nhiều chuyện xảy ra khiến cô
không thể hoàn thành giác mơ này.
Lúc này, cô thật sự khâm phục khả năng,
bản lĩnh của Tưởng San, bởi bà có thể
khiến y phục có giá trị thưởng thức cao
hơn. Cô chuyên tâm xem đến nỗi không
phát hiện ra có người đàn ông mặc vest
đang bước ra từ một cánh cửa.
Hình Liệt Hàn mặc bộ vest xám được may
Chương : Lộng Lãy Dự Tiệc
đo riêng cho anh cùng áo sơ mi tối màu
và cà vạt sọc đơn giản. Trông anh như
người mẫu nam nồi tiếng.
Hình Liệt Hàn ngồi xuống bộ ghế sofa
vàng kim ở giữa phòng, nhắc đôi chân dài
lên. Trông anh như một tác phẩm điêu
khắc đẹp trai đang ngồi bất động. Anh
nhìn chằm chằm vào Đường Tư Vũ đang
tập trung đánh giá các bộ lễ phục.
Đường Tư Vũ nhận thấy có ánh mắt phía
sau nên quay đầu lại. Khẽ mở mắt, người
đàn ông này đổi trang phục lúc nào vậy?
Không thể không nói, bộ sofa màu vàng
kim rất hợp với khí chất sang trọng của
anh, vô hình trung tạo ánh hào quang
khiến anh như bậc vương giả.
Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
Đường Tư Vũ chỉ nhìn qua rồi thu tầm
mắt lại, che giấu trái tim đang đập loạn
nhịp trong lồng ngực, tiếp tục nhìn các bộ
lễ phục.
Lúc này, một cánh cửa mở ra. Bốn nhân
viên phục vụ cẩn thận đẩy một ma nơ
canh ra. Chiếc váy trên người ma nơ canh
khiến ai nhìn qua cũng đều không thể rời
mát.
Bộ lễ phục với nền hoa văn màu quả hạnh
nhẹ nhàng, kiểu dáng sang trọng, cùng
chút ánh kim điểm nhấn, thiết kế tay lỡ,
trước ngực có một chữ Kiên vô cùng tao
nhã, thanh lịch mà vẫn rất thời trang.
Nhìn kỹ, càng bất ngờ hơn là, mỗi bông
hoa với màu sắc nhẹ nhàng đó đều được
Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
đính kim sa và kim cương. Dưới ánh đèn,
cả bộ dạ hội mang lại vẻ đẹp sang trọng
mà không phô trương. Quả là bộ váy dạ
hội không thể bỏ qua.
Đôi mắt Đường Tư Vũ mở to. Lẽ nào hôm
nay cô có thể mặc bộ lễ phục này đi dự
tiệc? Quả là quá xa xỉ và rực rỡ.
Hình Liệt Hàn biết bộ sưu tập đồ quý của
dì mình chắc chắn không phải là những
bộ bình thường có thể lọt vào. Quả nhiên,
bộ váy này rất hợp ý anh.
“Đường tiểu thư, cháu đi thay đi. Dì sẽ
sửa một chút chỗ đường viền cổ áo để vai
cháu nhẹ nhàng, thanh mảnh hơn.”
Là một người phụ nữ, đối mặt với bộ váy
dạ hội sang trọng, bắt mắt thế này, chắc
Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
chắn sẽ nảy sinh sự thôi thúc mặc thử lên
người. Đường Tư Vũ thật sự có cảm giác
rất vinh dự.
Cô gật đầu. Tưởng San cũng đã chọn bộ
này cho cô rồi, tại sao cô không thử mặc
một chút?
Dưới sự giúp đỡ của nhân viên phục vụ,
Đường Tư Vũ đã mặc xong bộ váy dạ hội.
Khi cô đi thêm đôi giày cao gót cao cm,
rồi bước ra.
Những người đang ngồi đợi bên ngoài
đều kinh ngạc. Đường Tư Vũ có nước da
trắng như tuyết. Chiếc váy dạ hội có màu
hạnh nhẹ, khiến cô sang trọng hơn.
Tưởng San cũng rất vui mừng. Bộ lễ phục
` Z. Ä ._ Ấ
này như người con gái yêu điệu chôn
Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
khuê phòng, vẫn luôn chờ đợi người chủ
nhân phù hợp, có thể mặc được nó.
Ánh mắt Hình Liệt Hàn không thể rời khỏi
người phụ nữ đang đi tới. Người con gái
này đã chứng minh bản thân trên sân
khấu lần trước. Mặc trên mình bộ váy dạ
hội, cô như tỏa sáng rực rỡ, tuyệt đẹp.
Hóa ra cô lại đẹp như vậy.
Đường Tư Vũ nhẹ cắn môi, đến trước mặt
Tưởng San. Tưởng San mỉm cười hài
lòng: “Quả nhiên rất đẹp, nó rất phù hợp
với cháu.” Nói xong, bà cầm kim, chỉ lên,
bắt đầu sửa khoảng cách giữa hai vai của
bộ váy. Với tay nghề của bà, chỉ phút
sau, chỗ vai đã được sửa một cách hoàn
hảo.
Đường Tư Vũ cảm giác nhẹ nhàng, thoải
Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
mái hơn. Đồng thời, có cảm giác độ dày,
nặng của váy cũng vừa phải hơn. Cô cúi
đầu, nhìn họa tiết hoa hạnh thêu chiều ở
tay váy. Hoa được thêu, phối đơn giản ở
cánh tay, vai trái, eo, tạo một bức đồ án
thư thái, nhẹ nhàng.
Lót bên trong là một lớp vải mềm mượt,
thoải mái. Lớp ngoài là ren nhẹ, rủ xuống
ngón chân. Phần eo được bó hoàn hảo,
kết hợp với những đường cong phần
mông thanh lịch như nàng tiên cá. Bộ dạ
hội càng hoàn hảo khi kết hợp với dáng
người Đường Tư Vũ.
Đáy mắt Hình Liệt Hàn lóe lên tia kinh
diễm. Đột nhiên anh có suy nghĩ muốn
hủy bữa tiệc tối nay. Anh không muốn bắt
kỳ người đàn ông nào được nhìn thấy vẻ
đẹp của cô. Anh muốn độc chiếm, muốn
Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
giấu cô đi.
Đường Tư Vũ nhìn mình trong gương.
Quả nhiên “người đẹp nhờ lụa, lúa tốt nhờ
phân”, mặc bộ váy dạ hội này, ngay cả cô
cũng không nhận ra mình.
“Đường tiểu thư, cháu có hài lòng với bộ
váy dạ hội này không?” Tưởng San hỏi ý
kiến cô.
Đường Tiểu Vũ cười nói: “Đẹp quá, cháu
không dám mặc nó ra ngoài.”
“Chiếc váy này là một trong những bộ đồ
đẹp dì sưu tầm, nhưng dù tốt đến đâu, thì
phải sử dụng mới thể hiện được hết giá trị
của nó.” Sau đó, Tưởng San quay lại nhìn
cháu trai: “Bây giờ cháu hài lòng rồi chứ?”
Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
Hình Liệt Hàn rất hài lòng. Anh nghĩ, các
bộ trong bộ sưu tầm của dì quả là tuyệt
VỜI.
“Vô cùng tuyệt vời.” Anh chỉ đánh giá tóm
tắt trong chữ này.
Lúc đánh giá bộ lễ phục, anh cũng đánh
giá cả người mặc bộ lễ phục.
Đường Tư Vũ nghe thấy, khuôn mặt xinh
đẹp bỗng nóng lên. Cô vốn chỉ đáp ứng
anh tham gia dự tiệc tối, nhưng không
ngờ, người đàn ông này lại để cô mặc bộ
lễ phục đắt tiền như vậy đi tham dự.
“Được rồi. Để trợ lý của dì giúp cháu làm
tóc. Chỗ dì cũng có rất nhiều đồ trang
sức. Dì sẽ phối cho cháu. Tối nay chắc
Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
chắn cháu sẽ rất quyến rũ.” Tưởng San
phân công công việc cho các trợ lý.
“Đường tiểu thư, mời đi bên này.” Một
người phụ nữ trung niên lịch sự mời cô
đến phòng hóa trang.
Đường Tư Vũ gật đầu, đi theo.
Tưởng San đến trước mặt cháu trai, duôi
tay chỉnh lại các chỉ tiết nhỏ trên bộ đồ. Bà
hoàn toàn nuông chiều, coi anh như một
đứa trẻ, như con mình.
Tưởng San từng có một cuộc hôn nhân
không hạnh phúc. Sau đó, bà sống độc
thân đến giờ. Đương nhiên, vẫn chưa có
con. Năm nay, bà đã tuổi, cũng không
có kế hoạch sinh con. Vì Vậy, người con
của chị gái, bà đều coi như con mình.
Chương : Lộng Lẫy Dự Tiệc
“Đường tiểu thư cũng rất được, cố gắng
nắm bắt nhé.” Tưởng San cỗ vũ cháu trai.
Trong mắt dì, Hình Liệt Hàn luôn là chàng
thanh niên kiêu ngạo, cần phải chế ngự
xuống. Hình Liệt Hàn không phủ nhận
việc bản thân thích người con gái này.
Anh cong môi mỉm cười: “Dì đừng lo,
cháu sẽ cố gắng.”
Tưởng San thực ghen tị với những người
trẻ tuổi, có thể tự do theo đuổi người mình
yêu. Còn bà đã dành cả cuộc đời cho cửa
hàng, cho từng mảnh vải.