Chương :
Lúc Khúc Hạo và Hứa Mẫn ra ngoài, Bùi Nguyệt Hoàng lấy ipad của mình ra, đối với chuyện này, cư dân mạng đã sớm công kích nhân phẩm cùng sinh hoạt cá nhân của Lam Thiên Thần.
Tuy rằng Lam Thiên Thần khiêm tốn chưa bao giờ xuất hiện trước quần chúng, nhưng chỉ cần thân phận nhị thiếu gia của anh liền nhất định bị gắn cho cái nhãn hoa tâm, quần là áo lụa, sinh hoạt cá nhân hỗn loạn.
Vương Lượng này chẳng qua chỉ là một bloger, theo những bức ảnh chụp này, Bùi Nguyệt Hoàng ý thức được Vương Lượng căn bản không có tư cách có được ảnh, bởi vì trong tổng bộ công ty kia vô cùng nghiêm ngặt, hơn nữa ảnh trong bữa tiệc tư nhân lần trước đã chứng minh một tên chó săn như gã không có tư cách đi vào, mặc dù gã có thể mua chuộc được người chụp ảnh, nhưng Dương Điềm Điềm kia lấy tư cách gì để xuất hiện ở nơi này?
Trừ phi sau lưng cô ta có người chống lưng, có người cố ý tạo ra chuyện xấu này, mục đính chính là khiến quan hệ của cô cùng Lam Thiên Thần sứt mẻ, khiến cô bị tổn thương tình cảm, để hắn ở sau lưng làm ngư ông đắc lợi.
Trong ảnh chụp này tất cả đều là trạng thái ảnh tĩnh, nhìn kỹ có thể phát hiện là cô gái này chủ động, mà Lam Thiên Thần cũng không phải loại người có tính cách lãnh đạm xa cách, anh là người thân sĩ lễ nghĩa, rất rõ ràng, trong ảnh chụp này, cô gái kia cố ý dựa vào người anh.
Người ở sau lưng chụp ảnh vô cùng có kỹ xảo, chính là muốn người khác hiểu lầm Lam Thiên Thần cùng cô ta liếc mắt đưa tình, trước mặt mọi người thân mật.
Bùi Nguyệt Hoàng lý tính phân tích xong, đáy mắt xuất hiện tia tức giận, mặc kệ kẻ đứng sau lưng gây chuyện là ai, cô nhất định để hắn trả giá đắc.
Trong biệt thự của Hình Nhất Phàm, Bạch Hạ bình thường ngoài đọc truyện tranh ra cũng thích dạo diễn đàn, lúc cô mở mục tìm kiếm, bên dưới liền hiển thị từ khóa tin đang hot. Cô thình lình nhìn thấy tên của Lam Thiên Thần, cô không khỏi ngạc nhiên bám vào xem.
Tin tức lập tức xuất hiện dưới mắt cô, là một tiêu đề màu đen: “Phú nhị đại quần là áo lụa chân đạp hai thuyền, đã có vị hôn thê tổng tài còn lén lút với tình nhân nổi tiếng.”
Ngay sau đó bên dưới là một tin tức bao hàm ý đùa cợt cùng hình ảnh, sau khi Bạch Hạ xem xong, mắt cô liền trừng lớn.
Làm sao có thể chứ? Người đàn ông tốt như Lam Thiên Thần, sao có thể có chuyện xấu này? Tin này nhất định là giả!
Trong đầu Bạch Hạ lập tức nảy lên ý nghĩ này, cô lập tức cằm ipad chạy tới thư phòng.
“Nhất Phàm, có chuyện rồi.” Bạch Hạ gấp đến độ đẩy mạnh cửa, vọt vào thư phòng.
Hình Nhất Phàm đang xử lý chuyện công ty nhà mình, nhìn thấy cô khẩn trương rồi loạn chạy vào liền hoảng sợ: “Em làm sao vậy?”
“Không phải em làm sao, anh xem này, anh em tốt của anh xảy ra chuyện rôi.” Bạch Hạ đưa ipad cho anh.
Hình Nhất Phàm rất nhanh xem qua tin tức một lần, sau khi xem xong, trong lòng anh không khỏi toát ra một cỗ tức giận, hừ lạnh một câu: “Hạng người vô sỉ.”
“Không, anh phải tin tưởng Lam Thiên Thần không phải người như thế, anh hiểu rõ anh ấy như vậy, anh ấy khẳng định không phải loại người xằng bậy.” Bạch Hạ trong khoảng thời gian ngắn hiểu lầm lời nói của anh.
Hình Nhất Phàm không khỏi buồn cười giải thích: “Anh không mắng Lam Thiên Thần, mà là cái người bịa đặt kia, Thiên Thần là người thế nào anh hiểu rõ nhát.”
“Vậy anh có thể giải thích với Nguyệt Hoàng một chút không? Để chị ấy không hiểu lầm Lam Thiên Thần.” Bạch Hạ lo lắng.
“Anh phải hỏi Thiên Thần trước xem chuyện gì xảy ra.”
Hình Nhất Phàm nói xong liền lấy điện thoại gọi cho Lam Thiên Thần.
Lam Thiên Thần lúc này đang chạy về hướng sân bay, điện thoại hiển thị báo Hình Nhất Phàm gọi đến, anh tự nhiên mở nghe.
Alo, Nhát Phàm.” Lam Thiên Thần nghe máy.
“Cậu có phải là đã đắc tội ai không? Có chuyện gì phiền toái cứ việc nói cho mình biết.”
Lam Thiên Thần bị hỏi liền sửng sốt, nhíu mày hỏi: “Làm sao vậy? Chuyện gì khiến cậu quan tâm mình vậy?”
Hình Nhất Phàm nghe khẩu khí của anh, sợ là anh không biết chuyện trên mạng, bằng không anh chính là người lo lắng bối rối nhát.
“Cậu hiện tại đang lái xe sao? Vậy cậu tấp vào bên đường một chút, xem tin tức đang hot nhất trên mạng hiện tại.
Mình nghĩ cậu đang bị ai đó trả thù.”