Chương :
“Vâng! Vậy đến lúc đấy liên hệ với hai người họ!” Bạch Hạ nâng cằm, lần đầu kết hôn, đương nhiên là cô vô cùng chờ mong cuộc sống sau hôn nhân rồi.
Nước F, nước của sự lãng mạn.
Lúc Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần đến thì đã là sasu giờ rồi, lúc này, ở trong khách sạn đang bị lệch múi giờ, Bùi Nguyệt Hoàng còn đang ngủ, Lam Thiên Thần đã dậy từ sớm, anh mặc một chiếc áo choàng ngủ ngòi trên ghế sofa, chờ vợ mình tỉnh dậy.
Ngoài cửa sổ, đã là một khung cảnh khác, phong cách kiến trúc mang đậm phong cách lịch sử châu âu, nhìn cái là có thể thấy được hết những phong cảnh đó, khiến cho con người ta muốn hòa mình vào mảnh đất này, suôi theo dòng lịch sử để tìm kiếm cho riêng mình một ký ức lãng mạn.
Bùi Nguyệt Hoàng cũng đã nghỉ ngơi đủ, cô lười biếng lăn mình, không cảm nhận được người đàn ông ở bên cạnh, liền mở mắt ra.
Nhìn thấy người đàn ông đang ngòi trên ghế sofa trước cửa sổ, bèn dựa người vào sau gối cười hỏi: “Sao không gọi em dậy.”
“Sợ em mệt, nên để em ngủ lâu thêm chút nữa.” Lam Thiên Thần đi đến, ngồi ở mép giường giúp cô chải mái tóc dài, không cẩn thận nhìn thấy vét hôn bên cổ, trong ánh mắt anh có chút đắc ý, đấy là do công của anh nha.
Bùi Nguyệt Hoàng cười nhìn hắn: “Anh cũng đừng có xem thường em, em cũng là người tập thể hình đấy, không dễ dàng mệt như vậy đâu.”
“Ò!I Lẽ nào máy tiếng trước, anh chưa dùng đủ sức?” Lam Thiên Thần trầm giọng cười hỏi.
Bùi Nguyệt Hoàng bị chọc cười, đẩy anh một cái: “Được rồi, biết anh dùng nhiều sức rồi, gọi thức ăn đi! Em đói rồi.”
Lam Thiên Thần ngoan ngoãn đi gọi đồ ăn, Bùi Nguyệt Hoàng đứng dậy đi tắm.
Đến nước khác, đây chắc là khoảng thời gian thoải mái nhất rồi, không có công việc, những nơi mà mình đi qua đều là những nơi lạ lẫm.
Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần ngồi trước cửa số sát đất, hưởng thụ bữa ăn tây phương thơm ngon, cũng nói xem sau đấy muốn đi đâu, Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần, cũng không phải là những người thích đi thăm quan khắp nơi.
Hai người họ chọn một phòng trưng bày mang cảnh sắc riêng, nghe nói ở đây trưng bày rất nhiều những bức vẽ nổi tiếng trong lịch sử, hai người muốn đến đó thưởng thức xem sao. Sau khi ăn xong, Lam Thiên Thần để khách sạn chuẩn bị một chiếc xe thể thao hiệu Porsche dừng ở cổng, hai người cùng xuất phát, thời gian buổi sáng rất nhàn nhã, những quán cafe ven đường phát ra mùi cafe nồng nàn, cũng có rất nhiều nghệ sĩ biểu diễn đường phố ở ven đường, cũng rất hắp dẫn ánh mắt.
Hai người họ cũng không vội đến địa điểm tham quan, dừng chân ở một góc quảng trường, ở đây cho bồ câu ăn, cũng uống một tách cafe ven đường, nói những chuyện thú vị, nghe nhạc jazz.
Bùi Nguyệt Hoàng cũng vô cùng thu hút ánh nhìn từ những người đàn ông ngoại quốc, thân hình của cô cao ráo gợi cảm, khuôn mặt thanh lịch mê người, hiện rõ nét đẹp của người Đông Á.
Lam Thiên Thần nhìn thấy có không ít người nước ngoài nhìn vợ anh, loại tâm trạng này đúng là không biết nên diễn tả như thế nào! Nhưng mà, bọn họ cũng chỉ là thưởng thức, chứ không hề tiến lên bắt chuyện, Lam Thiên Thần cũng dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn bọn họ, để cho bọn họ chú ý ánh mắt của mình. Ánh mắt của Bùi Nguyệt Hoàng nếu như nhìn người khác thì sẽ ngay lập tức trở nên lạnh lùng, chỉ khi nhìn người đàn ông của mình, cô mới lộ ra dáng vẻ của một người phụ nữ nên có, đẹp đến mê hoặc lòng người.
Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm chạng vạng tối là về đến nhà của mình, vừa mới làm xong hôn lễ, hai người cũng có chút mệt, cần phải nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai nghỉ một ngày, tối mai lên máy bay đi đến nơi mà mọi người đều biết đấy là nơi thích hợp để trải qua tuần trăng mật.
Nước E.
Hai ngày này Bạch Hạ đều mặc kiểu váy dạ phục, về đến nhà cô bắt đầu nhớ cái váy suông kiểu áo phông của cô rồi, đơn giản trực tiếp, mà đến cả áo trong cô cũng không muốn mặc, đây là cách ăn mặc thoải mái nhất của cô ở nhà.
Điểm này, Hình Nhất Phàm lại thuận tiện hơn nhiều, nhưng Bạch Hạ vẫn luôn ngăn cản tay của anh hoặc là hất tay anh ra, cô mặc như vậy, là để bản thân cảm tháy thoải mái chứ không phải tiện cho anh làm chuyện xấu Bạch Hạ nằm ở trên ghế sofa cạnh ban công, đắp mặt nạ, thoải mái nằm nghe nhạc, hưởng thụ từng làn gió mát.
Hình Nhất Phàm đi ra từ phòng sách, anh vừa mới xử lý xong một ít chuyện của công ty, cũng nhẹ nhàng thoải mái không ít, sau khi anh đi ra, phát hiện, không còn chuyện gì để làm nữa, chuyện muốn làm nhát, là nhanh chóng đi tìm vợ của hắn.
Hình Nhất Phàm đi đến ban công, nhìn cô gái đang nằm trên sofa, anh liền cười cúi người xuống nhìn cô.
“Đừng nhìn, đắp mặt nạ có gì đáng xem đâu!” Bạch Hạ đắp mặt nạ, hàm hồ nói, cùng lúc cô cũng đưa tay đẩy mặt anh ra.
Dù sao thì trong lòng cô bây giờ cô đang đắp mặt nạ, vẫn trông rất xấu, giống như ma nữ vậy, từ tận đáy lòng cô thật sự không muốn anh nhìn thấy mặt xáu này của mình. Hình Nhất Phàm lại tránh tay cô, cười nhìn cô: “Trông cũng đẹp mà!”