Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

chương 207

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Bị Hôn Thôi Miên

Đường Tư Vũ nhìn Hình Liệt Hàn trong thêm hai vòng nữa ở trong biển mới lên bờ, anh chỉ mặc một chiếc quần bơi sẫm màu, lúc anh bước chân qua, Đường Tư Vũ hiếu kì liếc nhìn nơi nào đó, và ngay lập tức quay đầu lại, cô cảm thấy mặt mình nóng bừng lên.

Quay lại biệt thự, Tưởng Lam đích thân xuống bếp nấu bữa cơm đầu tiên, làm ra được một bàn yến tiệc phong cách cực kì Trung Hoa, Đường Tư Vũ vô cùng đói bụng rồi, giờ phút này trước mặt gia đình này cô dường như cũng không còn quá nhiều sự chú ý và cảm giác không tự nhiên nữa.

Có bầu không khí náo nhiệt của cậu nhóc và Hình Nhất Nặc, cả phòng ăn bếp đều không thể thiếu được tiếng cười, Hình Nhất Phàm ngược lại giống như một anh chàng đã trưởng thành, ăn mặc chỉnh tề mà vẫn giữ được vẻ đẹp trai và nét giản dị của thiếu niên, tuy tính tình có vẻ cực kỳ trầm tính thê nhưng cậu ấy đối với Đường Tư Vũ rất lễ phép, hơn nữa còn mang đến sự tôn trọng với người lớn hơn.

Cậu ấy lại đặc biệt săn sóc nhóc con, trên bàn ăn đích thân bóc vỏ tôm, lấy chỉ tôm giúp nhóc con cực kì nghiêm túc, Đường Tư Vũ ngồi bên cạnh cũng phải cảm động, Hình Nhất Nặc cũng chung: vui muốn anh mình bóc tôm cho, Hình Nhất Phàm cũng không hề khó chịu.

Trong mắt của vợ chồng của Hình Chính Đình, ba người ngồi trên bàn ăn này, bắt luận là Hình Liệt Hàn tuổi, hay là cặp song thai long phụng tuổi này, trong mắt bọn họ đều giống như những đứa bé con vậy.

Còn hiện tại, bọn họ cũng đối xử với Đường Tư Vũ như chính con của mình vậy, chăm sóc chu toàn mọi mặt, điều này khiến cho Đường Tư Vũ đặc biệt cảm động ngay cả khóe mắt cũng ươn ướt vì từ lâu cô đã mắt tình yêu thương của mẹ và hơi ấm của gia đình.

Khi dùng cơm, ánh mắt của cô và Hình Liệt Hàn chạm vào nhau vài lần, điều này khiến cho cô có vài lần ngại ngùng mà chuyển mắt qua chỗ khác, không muốn anh nhìn thấy những giọt nước mắt trong đáy mắt cô.

p_ Thế nhưng Hình Liệt Hàn cũng đã nhì g_ thấy và cũng cảm nhận được điều đó, s é_ ấm áp và tình cảm mãnh liệt của ngư: mẹ giống như một tia sáng, không nhữn để cho ba đứa trẻ bọn họ cảm thấy ất i áp, mà anh tin rằng Đường Tư Vũ cũn h. cảm động mát rồi.

y m Ăn cơm xong, Đường Tư Vũ chuẩn bị b: vì tay vào giúp dọn dẹp bàn ăn, thì đã I ẹ_ Hình Chính Đình và Tưởng Lam chặn lẹ chỉ thấy trên mặt bàn Hình Chính Đình đ thay vợ dọn dẹp và đưa ba đứa con đan h_ bên cạnh đi nghỉ ngơi trước, hai ngưc y_ bọn họ cũng phu xứng phụ tùy, dọn dẹ à _ cùng nhau giống như đây là một loại th n vui vậy.

Đường Tư Vũ nhìn đôi vợ chồng này, cuẻ cùng cô cũng tin rằng trên thế giới này vẫn còn tồn tại tình yêu.

Cô thật sự rất mệt, do chênh lệch múi giờ cộng thêm chơi đùa một trận ở bãi biển, Hình Liệt Hàn bước tới trước mặt cô nói: “Để anh chăm sóc con trai cho, em lên lầu nghỉ ngơi trước đi!”

“Ừm được rồi! Vậy tôi lên lầu trước.”

Đường Tư Vũ gật đầu, bước đến bên cạnh cậu nhóc hôn cậu một cái: “Mami hơi mệt nên về phòng nghỉ ngơi trước, tối nay con ngủ với ai?”

“Con ngủ với chú nhỏ.” Cậu nhóc cười lên, không quậy đòi ngủ với cô.

Đường Tư Vũ nghe vậy, cũng thuận theo sự lựa chọn của chính con trai, bây giờ trong cả gia đình đều vây quanh một mình cậu, cậu muốn ngủ với ai cũng đều được hết.

“Anh đi lên với em.” Hình Liệt Hàn nhìn cậu nhóc và em gái mình đang chơi ghép tranh, anh đứng ở đây cũng không có việc gì để làm.

Đường Tư Vũ có chút ngượng ngùng, nhưng cũng không từ chối, cô dẫn trước bước từng bước từng bước một lên cầu thang, sau lưng Hình Liệt Hàn bước theo co.

Mãi cho đến khi đến cửa phòng của cô ở lầu bón, ánh đèn pha lê vàng dịu nhu hòa tràn ra mọi ngóc ngách, những vật trang trí phảng phất mùi hương ấm áp đó tỏa bóng xinh đẹp, hiệu quả cách âm của căn phòng cực kì tốt, nên tầng bốn cực kỳ yên tính ngay cả giọng của lũ nhóc ở tầng một nói chuyện lớn tiếng cũng không nghe thấy.

Giống như trở thành một thế giới riêng vậy, Đường Tư Vũ ấn mở cửa, cô muốn nói với người đàn ông đi theo phía sau một tiếng ngủ ngon, nhưng cô nào biết được từ phía sau lưng dán lên người cô một thân hình rắn chắc cường tráng, giây tiếp theo, cô bị đẩy vào phòng rồi khóa cửa phòng lại.

Còn cô dựa lưng vào cửa, trong phòng vẫn chưa mở đèn, hơi thở của người đàn ông nhẹ phát ra hơi thở hỗn hếển trầm thấp, quyến rũ đến mê hoặc lòng người.

Đầu cô có hơi ù ù một chút, cô muốn nói gì đó, miệng mở ra một chút thì lại bị người đàn ông bá đạo này bịt lại.

Đầu của Đường Tư Vũ nhất thời có chút trống rỗng, người đàn ông này muốn làm gì vậy? Mà lại còn là ở đây! Dưới lầu bọn nhỏ có thể chạy lên đây bắt cứ lúc nào.

Thế nhưng, người đàn ông này lại nắm lấy tay cô đang đây vào ngực anh, trực tiếp dẫn dắt cô đan tay lên cổ anh, biến thành tình huống cô phối hợp ôm lấy cổ của anh.

Cảm xúc của Đường Tư Vũ vô cùng hoảng loạn, thế nhưng cô không đầy anh nữa, ngược lại không biết tại sai lại ôm chặt lấy cổ anh.

Trong bóng tối, nụ hôn này trở nên cực kỳ mãnh liệt và nồng cháy.

Dưới lầu, cậu nhóc và Hình Nhất Nặc hoàn thành xong bức tranh ghép vô cùng phức tạp, cả hai đều vỗ tay hưng phán, cậu nhóc có được thành tích như thế, người mà cậu muốn nói đầu tiên cho họ biết là cha mẹ cậu, cậu cầm lấy bức tranh đã ghép ra: “Con muốn đi tìm cha mẹ cho họ xem.”

“Được! Đi đi!” Hình Nhất Nặc liền tán thành.

Gương mặt khí chất đẹp trai của Hình Nhất Phàm bên cạnh thoáng lên một vẻ lo lắng, cậu vôi kéo cậu nhóc lại: “Thôi, mami của con cũng mệt rồi, ngày mai rồi hãy mang cho mami xem sao nhé.”

“Mami ngủ rồi sao?”

“Có thể là ngủ rồi!”

“Còn chưa nhanh đến vậy mài” Hình Nhất Nặc bên cạnh đầu óc ngu ngốc chen vào.

Hình Nhất Phàm liền kiên định nói: “Ngủ rồi, đừng làm phiền mami của con, không phải vẫn còn một bức sao? Nhanh chóng ghép thành một bức tranh, ngày mai cầm cho mami con xem cũng một thể.”

Cậu nhóc bị chỉ đạo, lập tức vô cùng tự tin nói: “Dạ! Cô ơi, chúng ta ghép thêm một bức nữa đi!”

“Được! Đến đây, tối nay cô thích nhất là ghép tranh đó!” Hình Nhất Nặc hứng thú vang dội.

Hình Nhất Phàm thấy cậu bé bị thu hút, cậu ấy thở phào nhẹ nhõm, tuy là cậu ấy không biết rằng anh hai và Đường Tư Vũ đang làm gì ở trên lầu, nhưng cậu có một dự cảm, tốt nhất vẫn là không nên làm phiền họ.

Quyết định này của Hình Nhất Phàm thông minh vô cùng, đã tạo cho anh hai của cậu một không gian riêng tư.

Trong phòng, mọi thứ đều trở nên nồng cháy và nguy hiểm, Đường Tư Vũ cho phép người đàn ông này hôn mình, nhưng động tác càng tiến sâu hơn một bước cô lại không bằng lòng.

Ngoài hôn Hình Liệt Hàn cũng không dám làm gì cô thêm nữa, vì anh sợ rằng nó sẽ khơi dậy hình bóng của cô về cảnh vật của năm trước, anh dịu dàng mút chiếc miệng nhỏ nhắn của cô lần cuối, cúi xuống trán cô nói: “Ngủ ngon.”

Nói xong, anh ôm cô sang một bên, rồi anh kéo mở cửa đi ra, lúc rời đi hơi thở vẫn còn nặng nề.

Hơi thở của Đường Tư Vũ không ổn định, hơn thế nữa trong căn phòng tối mịt, mặt cô đỏ bừng lên, lúc đóng cửa phòng lại cô ở trong bóng tối tối tăm rất lâu sau cũng không đi mở đèn.

Ngược lại trong đầu cô toàn là hơi thở của người đàn ông mới vừa lúc nãy, trong đầu lại nhớ đến nụ hôn ban nấy, nhịp tim lại đập nhanh hon.

Mấy phút trôi qua cô ấn mở đèn, ôm gương mặt nhỏ nhắn của mình đến trước gương trong phòng tắm, ngắm nhìn bản thân trong gương, sắc mặt hồng, đôi môi đỏ mọng, hai mắt mê hoặc, đôi môi đỏ hơi sưng tấy lên càng thêm đỏ.

Đường Tư Vũ nhẹ hít thở một hơi, cô không thể không thừa nhận bản thân cô đối với Hình Liệt Hàn người đàn ông này cô thật sự không có sức đề kháng, hình bóng của anh cường tráng mà bá đạo chiếm trọn trái tim cô, nhất cử nhất động của anh đều ảnh hưởng sâu sắc đến cô.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio