Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

chương 54

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Đạp vào anh ta

Anh bực bội hừ một tiếng, cơ thể cứng

đờ. Còn Đường Tư Vũ lại xem anh nhữ

cái chăn, khuôn ngực mềm mại dán chặt

vào cánh tay anh như chủ động muốn anh

cảm nhận được sự đầy đặn của cô vậy.

Đôi chân thon dài lộ ra một cách kích

thích trước mắt anh, nơi thần bí chỉ cách

nửa bàn tay.

Hình Liệt Hàn không nhịn được cau mày,

khóe miệng nhéch lên nụ cười gian xảo,

cảm nhận sự chủ động nhiệt tình của

người phụ nữ này.

Ở bên cạnh, cậu nhóc nằm ngủ rất ngoan,

khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng đổ mồ hơi vì

hơi nóng.

Chương : Đạp vào anh ta

Có lẽ lì vì cậu nhóc nằm ngủ ở bên cạnh!

Mặc dù bị người phụ bữ này trêu trọc

nhưng Hình Liệt Hàn vẫn rất có gắng kiềm

chế những suy nghĩ linh tỉnh với người

phụ nữ này.

Chỉ có điều, giờ có muốn cũng không thể

ngủ được nữa, cơ thể bị châm lửa mà

không biết làm sao đề kìm nén xuống.

Nếu người phụ nữ này cứ tiếp tục ôm anh

như vậy, chắc anh sẽ thức cho tới sáng

mát.

Sáng sớm.

Ánh nắng sớm mai từ ngoài cửa số chiếu

vào, chạy dài từ giường cho đến tầm mắt

Chương : Đạp vào anh ta

của người đang nằm trên giường. Có vài

tia năng chói mắt chiếu thẳng vào gương

mặt xinh đẹp của cô, mơn trớn khiến cặp

lông mi dài của cô khẽ run lên, bắt đầu

nhịp điệu đánh thức vào buổi sáng.

Đường Tư Vũ từ từ mở mắt, tưởng rằng

đang ở phòng của mình, cô mơ màng

nhìn xung quanh, định ngủ tiếp, nhưng,

đợi chút.

Cô thấy khung cảnh căn phòng hình như

có chút khác lạ. Đường Tư Vũ trừng mắt

nhìn xung quanh, đây hoàn toàn không

phải là cách trang trí của phòng cô. Đầu

cô ầm lên một tiếng, bật người ngồi dậy

quay đầu nhìn một lượt.

OMG, đây không phải là phòng của cô,

hình như đây là phòng của Hình Liệt Hàn,

Chương : Đạp vào anh ta

hơn nữa, cô vẫn mặc quần áo tối qua khi

đi ngủ nằm trên giường của anh ta.

Đường Tư Vũ nhìn con trai vẫn đang nằm

ngủ bên cạnh, lập tức đập nhẹ vào đầu,

ký ức cuối cùng là khi cô ngồi trên xe

buồn ngủ đến mức thiếp đi.

Nhưng sau đó đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao cô và con trai lại quay trở lại đây?

Cô không nhớ được một chút gì cả.

Nếu không phải cô tự đi bộ lên, thì chắc

chắn là có người bế cô lên đây, vậy đó là

ai? Là Hình Liệt Hàn hay là vệ sĩ của anh

ta? Gương mặt nhỏ nhắn của Đường Tư

Vũ ửng đỏ.

Dù có là ai đi chẳng nữa thì cô vẫn là bị

Chương : Đạp vào anh ta

đàn ông bề lên đây, cô làm sao có thể

bình tình được?

“Dậy rồi?” Bất thình lình, một thân hình

cao to với đôi chân dài mê người xuất

hiện từ sau bức bình phong của phòng

sách bước ra. Hình Liệt Hàn mặc bộ quần

áo ở nhà màu trắng, tuy nhiên quần áo

màu ấm cũng không thể che lắp được hơi

thở lạnh lẽo toát ra từ người của anh.

Đường Tư Vũ lập tức đi xuống giường,

gương mặt ửng đỏ hỏi nhẹ giọng hỏi: “Tối

qua tại sao tôi lại ngủ trên giường của

anh? Còn nữa, ai là người bề tôi lên đây?”

“Cô hy vọng là ai?” Hình Liệt Hàn nhíu đôi

mày rậm, hỏi ngược lại.

“…là vệ sĩ của anh à?” Đường Tư Vũ tò

Chương : Đạp vào anh ta

mò hỏi, người đàn ông này từ trước tới

giờ đều không thích cô, chắn chắn anh ta

sẽ không bề cô lên đâu.

“Là tôi.” Anh thẳng thừng trả lời.

Đường Tư Vũ lập tức che miệng, gương

mặt ngủ đẫy giấc trắng trỏe hơi ửng đỏ,

mặc dù mái tóc có hơi lộn xộn nhưng

gương mặt này vô cùng hấp dẫn.

“Vậy tại sao anh không đưa tôi về phòng

của tôi?” Đường Tư Vũ chỉ muốn hỏi thêm

câu nữa, rõ rang phòng hai người chỉ

cách nhau một cánh cửa, vậy mà người

đàn ông này lại không đưa cô về nhà của

cô?

“Sao? Giờ đến cả giường của tôi cũng

ghét bỏ à?” Anh ta hừ lạnh một tiếng,

Chương : Đạp vào anh ta

người phụ nữ này đang trách móc anh

sao?

Đường Tư Vũ chớp mắt: “Tôi ngủ ở

giường của anh, chẳng phải anh sẽ không

có giường để ngủ sao?”

“Giường tôi to đến mức chứa được bốn

năm người nằm, cô nghĩ tôi sẽ không có

chỗ để nằm?” Hình Liệt Hàn cười có chút

kỳ lạ.

Đường tư Vũ trừng to mắt, nhỏ giọng

ngạc nhiên nói: “Tối qua anh cũng ngủ ở

trên giường?”

“Đây là nhà của tôi, cũng là giường của

tôi, tôi không ngủ trên giường chẳng lẽ lại

ra ngủ ở sô pha?” Anh liếc cô một cái.

Chương : Đạp vào anh ta

Đường Tư Vũ lập tức nghĩ đến giấc mơ

đêm qua, cô nhớ hình như mình vẫn

giống trước kia ôm chăn đi ngủ, nhưng

giường của anh ta chỉ có một tấm chăn

mỏng, lại được đắp trên người con trai cô,

vậy lấy đâu ra một cái chăn nữa cho cô

ôm đây? OMGI Lễ nào thứ cô ôm lại

chính là người đàn ông này?

“Đêm qua… Tôi không đắc tội anh chỗ

nào chứ!” Đường Tư Vũ cắn môi, mong

đợi đây không phải là sự thật, nội tâm cô

như sụp đổ, tối qua cô mặc một chiếc áo

giấu quần, nếu cô không ngoan ngoãn

nằm ngủ, rất dễ lộ ra những thứ cần phải

che.

“Cô ngủ rất lộn xộn.” Hình Liệt Hàn lạnh

nhạt hừ một tiếng, quay người ra sô pha ở

Chương : Đạp vào anh ta

phòng sách ngồi.

Đường Tư Vũ sợ con trai sẽ thức giấc,

liền đi theo anh ta, nhẹ giọng hỏi: “Tôi…

Tôi đã làm gì thế?”

“Cô đã mạo phạm tôi.”

“Tôi… Tôi mạo phạm anh như thế nào?”

Gương mặt cô lại ửng đỏ tiếp, lượng

thông tin của câu nói này thực sự rất lớn!

Hình Liệt Hàn tao nhã cầm tách cà phê

trên bàn lên, bị anh uống mất một nửa, cà

phê dính một ít lên mép của anh, anh

vềnh môi nói: “Cô đạp vào tôi.”

“Hử? Tôi đạp vào đâu của anh?” Đường

Tư Vũ cắn môi, cô ngủ say rồi còn có thể

đạp lung tung đi đâu được? Hơn nữa, cô

Chương : Đạp vào anh ta

tin cho dù cô có thực sự đáp trúng anh ta

đi chăng nữa, cơ thể anh ta săn chắc như

thế, chắc chắn cũng không cảm thấy đau!

Đáy mắt Hình Liệt Hàn lộ ra chút ấm áp:

“Cô xem cô gác một chân lên người tôi,

vậy cô có thể đạp vào đâu?”

Đầu Đường Tư Vũ lại nỗ ầm một tiếng,

quả nhiên cái gối âm thoải mái trong giác

mơ đêm qua của cô lại là anh ta, bình

thường cô chỉ thích gác một chân lên gối

nằm ngủ, với điệu bộ đi ngủ của cô, gác

chân lên sẽ có thể đạp vào….

Đường Tư Vũ nhíu vày, nhìn người đàn

dáng bộ lười nhác nhưng vẫn rất mê

người kia, sau đó, ánh mắt không kìm

được nhìn xuống vị trí ở giữa đôi chân

thon dài.

Chương : Đạp vào anh ta

“Tôi… Tôi đạp anh bị thương hả?” Đường

Tư Vũ muốn khóc.

Hình Liệt Hàn hừ một tiếng: “Cứ ghi món

nợ này ở đây đã, sau này có thời gian tôi

sẽ tính số với cô.”

Đường Tư Vũ yếu ớt hỏi thêm một câu:

“Có muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút

không? Tôi sẽ trả tiền viện phí.”

Anh ta nghe xong, lông mày cau lại, lạnh

lùng nói: “Nó khỏe hơn cô tưởng tượng

nhiều đấy.”

Nó?

Đường Tư Vũ có chút đau khổ.

Chương : Đạp vào anh ta

Trời ơi! Vừa sáng sớm lại đi nói chuyện

xung quanh vấn đề “nó” của anh ta, thật

xấu hỗ.

“Được rồi, lần này là tôi mắc nợ anh, sau

này tôi sẽ đền đáp tổn thất, tôi về nhà tôi

đây, anh trông con đấy nhé.” Nói xong,

Đường Tư Vũ đi về phía cửa, rồi lại

ngoảnh đầu lại nói: ‘Mật mã là bao nhiêu!”

“.” Người đàn ông rộng lượng nói

cho cô.

Đường Tư Vũ khựng lại vài giây, đơn giản

thế sao? Cô thử bám, quả nhiên “ting” một

tiếng rồi cửa mở ra. Cô nhanh chóng đầy

cửa đi về nhà cô, sau đó xấu hỗ đến mức

chôn hai chân tại chỗ.

Chương : Đạp vào anh ta

Nó?

Đường Tư Vũ có chút đau khổ.

Trời ơi! Vừa sáng sớm lại đi nói chuyện

xung quanh vấn đề “nó” của anh ta, thật

xấu hỗ.

“Được rồi, lần này là tôi mắc nợ anh, sau

này tôi sẽ đền đáp tổn thất, tôi về nhà tôi

đây, anh trông con đấy nhé.” Nói xong,

Đường Tư Vũ đi về phía cửa, rồi lại

ngoảnh đầu lại nói: “Mật mã là bao nhiêu!”

“.” Người đàn ông rộng lượng nói

cho cô.

Chương : Đạp vào anh ta

Đường Tư Vũ khựng lại vài giây, đơn giản

thế sao? Gô thử bám, quả nhiên “ting” một

tiếng rồi cửa mở ra. Cô nhanh chóng đầy

cửa đi về nhà cô, sau đó xấu hồ đến mức

chôn hai chân tại chỗ.

Trời ơi! Xấu hổ quá đi mắt.

Đường Tư Vũ dường như có thể tái hiện

lại cảnh đêm hôm qua. Nói như vậy, đêm

qua cô ôm anh ta ngủ thì không nói làm

gì, ấy vậy mà lại còn đạp vào chỗ đó?

Muốn chết quá đi mắt.

Đường Tư Vũ đi vào nhà tắm, nhanh

Chương : Đạp vào anh ta

chóng gội đầu và tắm rửa sạch sẽ. Cô ra

ngoài xem đồng hồ, mới chỉ có tám giờ

sáng, con trai cô chắc cũng đã ngủ dậy

rồi. Cô không muốn nấu bữa sáng mà

định chút nữa sẽ đưa cậu nhóc ra ngoài

ăn một bữa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio