Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
“Vâng! Em vừa đưa con trai về nhà, đợi
em thay quần áo rồi em qua đó luôn ạ.”
Đường Tư Vũ cười đáp.
“Ừm! Mọi người đợi eml” Diệp Du nói
xong liền cúp điện thoại.
Đối với Đường Tư Vũ, Diệp Du như là một
người chị thân thiết, vì thế cô rất thích gần
gũi nói chuyện với cô ấy.
Cô quay về phòng, lập tức vào phòng tắm
tắm rửa và gội đầu sạch sẽ. Sau khi sấy
khô tóc, cô trang điểm một lớp nhẹ khiến
gương mặt trong trẻo trở nên vô cùng thời
thượng.
Đường Tư Vũ choàng khăn tắm đi vào mở
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
cửa tủ quần áo để chọn đồ. Đêm nay là
buổi tiệc chúc mừng buổi biểu diễn thành
công, nêu mặc quá tùy tiện sẽ thể hiện sự
thiếu tôn trọng đối với Diệp Du.
Đường Tư Vũ tìm thấy một chiếc váy
sequin màu xám hơi gợi cảm một chút.
Trước đây vì thấy nó quá đẹp nên cô mua
luôn, nhưng thường ngày đều quanh quần
bên con trai nên cô cũng chưa có cơ hội
được mặc nó đi ra ngoài.
Đêm nay, cuối cùng cũng có cơ hội thể
trưng dụng nó.
Sau khi thay quần áo xong, cả người cô
đều tỏa ra sự quý phái của một quý cô
tham gia yến tiệc. Cô thoa thêm một lớp
son khiến đôi môi mềm mại đỏ mọng càng
trở nên quyến rũ.
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
Đúng lúc này, điện thoại cô đỗ chuông, cô
cầm lên xem, là Kỳ Lương gọi tới, cô vội
bám nghe máy: “Alol”
“Tư Vũ, anh hỏi được địa chỉ của em từ
Diệp Du, bây giờ anh đang ở dưới nhà
em, em đã đi chưa?”
“Em vẫn đang ở nhài”
“Vậy em xuống dưới đi! Anh đưa em đi.”
“Ừm! Cảm ơn anh! Đợi em một chút nhé.”
Xe của Đường Tư Vũ bị Hình Liệt Hàn
đem đi sửa đến giờ vẫn chưa xong, vì thế
cô đi ra ngoài cũng rất bắt tiện.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, trước khi đi
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
cô nhất định phải báo cho con trai một
tiếng. Cô bám mật mã của cánh cửa rồi
đầy cửa bước vào.
Cô nhìn thấy Hình Liệt Hàn đang chơi
robot với con trai, dáng vẻ yêu con vô
hạn.
Đường Tư Vũ cúi người cười nói với con
trai: “Tiểu Hi, mami đi đây!”
Cậu nhóc ngắng đầu lên nhìn: “Woah! Tối
nay trông mami đẹp quái”
Ánh mắt Hình Liệt Hàn đặt lên người cô,
khẽ nhíu mắt. Người phụ nữ này định ăn
mặc như thế để đi câu dẫn ai nữa đây?
ÀI Đúng rồi, tên minh tỉnh Kỳ Lương kia
chắc chắn cũng có mặt, vậy đối tượng mà
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
cô câu dẫn là anh ta?
Chết tiệt, người phụ nữ này thực sự
không biết kiêng nễ gì cả, dám ra ngoài
thu hút ong bướm khắp nơi.
Đôi mắt trong veo sáng long lanh của
Đường Tư Vũ nhìn về phía Hình Liệt hàn:
“Vậy tối nay phiền anh chăm sóc tiểu Hi
nhé, tôi sẽ về sớm thôi.”
“Mami, mami không cần lo lắng cho con
đâu! Con sẽ ngoan ngoãn nghe lời, mẹ cứ
đi chơi vui vẻ đi nhé!” Cậu nhóc vô cùng
hiểu chuyện cất lời.
“Ừm! Cảm ơn con trai yêu, vậy mami đi
đây!” Đường Tư Vũ vẫy tay với con trai,
vừa đi đến cửa, người đàn ông kia lại tra
hỏi: “Cô không có xe thì đi kiểu gì?”
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
“Ừm! Bạn tôi tới đón.” Đường Tư Vũ đáp.
“Đàn ông? Tên là gì?” Hình Liệt Hàn lại
hỏi dồn.
“Anh ấy là Kỳ Lương.” Đường Tư Vũ nói
xong liền đầy cửa rời đi.
Bỏ lại đằng sau một người đàn ông với
sắc mặt đen kịt.
Cô ta lại dám ngồi xe người đàn ông này
để đi? Anh nghĩ cái gì đó, rồi cầm điện
thoại lên, nói với người ở đầu dây bên kia:
“Đưa xe của Đường Tư Vũ về đây.”
“Vâng! Ông chủ, chút nữa tôi sẽ đem đến
nơi.”
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
“Không cần, sáng sớm mai mang qua
cũng được.” Hình Liệt Hàn nói xong liền
cúp máy.
“Daddy, xe mami sửa xong rồi ạ?” Cậu
nhóc quan tâm hỏi.
“Ừm! Sửa xong rồi.” Hình Liệt Hàn nhếch
môi cười, đáy mắt lóe lên. Xe của cô ta đã
sửa xong từ lâu rồi, chẳng qua anh không
cho người đem qua mà lại để cô ta mượn
xe của cô, vốn dĩ muốn cô ta cảm kích
tấm lòng của anh, nhưng quả nhiên là cô
ta không hề như vậy.
Đường Tư Vũ đang đợi thang máy, liền
thấy thang máy lại đi lên tầng này, cô giật
mình kinh ngạc, chủ ở tầng này chỉ có cô
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
và Hình Liệt Hàn, vậy người này là ai
Lúc thang máy vừa kêu “ting” một cái rồi
mở ra, cô thấy bóng dáng lạnh ;ùng của
Mộ Phi đứng ở bên trong, đang định bước
ra ngoài. Anh ta nhìn thấy Đường Tư Vũ
đang đứng ở trước cửa thang máy, vừa
ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
“Tư Vũ, em muốn đi ra ngoài à?” Mộ Phi
tiền lên hỏi.
Đường Tư Vũ đối với anh ta cũng không
còn quá lạnh lùng như trước nữa, nhưng
vẫn chỉ lãnh đạm trả lời: “Ừm, tôi đi tham
gia tiệc mừng buồi biểu diễn thành công
của Diệp Du.”
“Em có lái xe không? Hay để anh đưa em
đi?” Mộ Phi không muốn bỏ lỡ bắt cứ cơ
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
hội nào được tiếp xúc với Đường Tư Vũ
và tối nay, cách ăn mặc trang điểm của cô
khiến con tim anh lại rung động kịch liệt
thêm vài phần.
“Không cần đâu! Diệp Du đã nhờ người
đến đón tôi rồi, tạm biệt” Nói xong,
Đường Tư Vũ đi vào thang máy, Mộ Phi
cũng vội vàng vào theo.
Đường Tư Vũ hơi ngạc nhiên nhìn anh ta:
“Sao anh không về nhà?”
“Anh tiễn em xuống dưới.” Ánh mắt thâm
tình của Mộ Phi nhìn chằm chằm vào cô.
Đường Tư Vũ tùy tiện nói: “Tôi nhìn thấy
ở buổi biểu diễn anh và Đường Y Y ngồi
cạnh nhau. Hai người định nói lại tình xưa
hả?”
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
Mộ Phi không ngờ cô lại nhìn thấy, gương
mặt anh tuấn lập tức hốt hoảng nhưng
ngữ điệu lại vô cùng kiên định trả lời: “Anh
không biết cô ấy cũng ở đấy, là cô ấy đến
đó tìm anh.”
Đường Tư Vũ cắn môi, nhéch miệng cười:
“Anh không cần phải giải thích dài dòng
với tôi làm gì, dù sao cô ấy cũng làm em
gái tôi, tôi chỉ hỏi một chút, chứ chuyện
của hai người tôi không có hứng thú.”
Gương mặt của Mộ Phi lộ ra chút mất
mát : “Tư Vũ, anh biết trước đây anh nợ
em rất nhiều, nhưng anh mong em có thể
hiểu được lòng anh, anh vẫn luôn yêu em
như trước.”
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
Thang máy mở ra, Đường Tư Vũ bước ra
ngoài, đồng thời quay lại nói với Mộ Phi:
“Những gì thuộc về quá khứ anh hãy quên
hết đi! Chúng ta chỉ có thể làm bạn.”
Mộ Phi nghe thấy câu nói này vừa thất
vọng vừa không biết nên vui hay nên
buồn. Đường Tư Vũ có thể đồng ý làm
bạn với anh, anh nên vui mới đúng.
Nhưng đồng thời anh cũng biết, tình cảm
giữa anh và cô cũng đã không còn nữa
rồi.
Không, anh sẽ không từ bỏ, hai bàn tay từ
từ nắm chặt lại.
Đường Tư Vũ đi về phía đường lớn, nhìn
thấy một chiếc xe việt dã Porsche bật đèn
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
sáng loáng đang đậu ở đó. Cô lập tức đi
đến, cửa xe hạ xuống, quả nhiên là Kỳ
Lương.
Đường Tư Vũ mở cửa ghế phụ ngồi vào,
nói với Kỳ Lương: “Cảm ơn anh đã đến
đón em.”
“Đừng khách sáo.” Kỳ Lương cười, nhìn
cách ăn mặc của cô hôm nay thực sự
rạng ngời khiến con tim anh hơi rung
động.
“Con em đâu? Có người chăm thằng bé
rồi hả?” Kỳ Lương tò mò hỏi.
“Ừm! Bạn em đang trông thằng bé.”
Đường Tư Vũ đáp lời.
“Em một mình nuôi con thực sự không dễ
Chương : Kỳ Lương định tỏ tình
dàng gì, nói thật, anh cũng là con của gia
đình đơn thân, anh có thể hiểu được sự
vất vả của hai mẹ con em.”
Đường Tư Vũ sững sờ, thấy anh có ý tâm
sự, cô lập tức trở thành một thính giả yên
lặng lắng nghe.
“Sự nghiệp của anh giờ không chỉ thành
công mà anh còn rất nồi tiếng nữa, mẹ
anh chắc chắn rất tự hào về anh.” Đường
Tư Vũ an ủi.
“Đúng vậy! Giờ anh đã có thể khiến mẹ
anh tận hưởng tuổi gia rồi, cũng không để
bà ấy phải bận tâm vất vả gì nữa.” Nói
xong, ánh mắt Kỳ Lương nhìn vào cô, lời
nói đấy thâm tình: “Tư Vũ, em đã bao giờ
nghĩ tới việc cho con trai em một gia đình
hoàn chỉnh chưa?”