Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương . Bữa Tiệc
Buổi chiều, Đường Tư Vũ đến thăm Tô Hi, Tô Thắm cũng ở đây, ba cô gái trẻ liền cùng nhau tâm sự, không khí vô cùng vui vẻ. Tô Hi vừa mới sinh xong, quan trọng nhất là cần người thân bạn bè ở bên cạnh, hiện tại tâm tình của cô cũng vô cùng tốt.
Ôn Lệ Thâm lúc này lại ở bên cạnh con trai, nhìn thấy bộ dạng đứa nhỏ vừa ngủ lại vừa duỗi tay chân bé nhỏ, anh câu môi cười, vươn tay qua khẽ chạm vào khuôn mặt nhỏ bé, nộn nộn thịt, khiến cho anh ngay cả một chút lực cũng không dám dùng.
Mà đứa nhỏ đã bắt đầu không còn đỏ nữa, có lẽ sẽ là một đứa nhỏ trắng trắng mập mập vô cùng đáng yêu.
Thời gian cứ như vậy trôi qua ngày, Tô Hi tiếp tục ở trong bệnh viện điều dưỡng cơ thể. Hơn nữa, hiện tại nhóc con kia đã bắt đầu uống sữa mẹ, Tô Hi nhìn đứa nhỏ trong lòng mình, cả thế giới như trở nên dịu dàng hơn.
Buổi tối hôm nay, lúc Đường Tư Vũ cùng Hình Liệt Hàn đến bữa tiệc, lễ phục các thứ cô đều đã chọn xong rồi, chỉ đợi mặc vào tham dự thôi.
Do cần ở lại mấy ngày, cô đã cho người quét dọn biệt thự, hiện tại hai người họ đều ở đây.
Ở nhà mình vẫn cảm thấy thoải mái hơn, giống như thời tiết tháng năm lúc này, khí hậu ôn hòa, ánh nắng chạng vạng rực rỡ sắc màu, lúc này khoảng năm giờ.
Đường Tư Vũ thay xong lễ phục đứng ở trước lan can ban công, thưởng thức ánh nắng chiều tà tuyệt vời này.
% n Hình Liệt Hàn ở phía sau vẫn đang xử lý công việc, cô vân đang đợi hắn.
Đường Tư Vũ nhìn ánh chiều đến có chút xuất thần, thế nên phía sau có người tiền đến, cô cũng không phát hiện.
Cho đến khi một đôi tay cường tráng ôm trụ ấy thắt lưng, trên cổ cô là âm thanh trầm thấp mang theo một tia ý loạn tình mê của người đàn ông.
Mái tóc dài của Đường Tư Vũ bị vén lên, nụ hôn nóng bỏng của hắn rơi trên cỗ cô.
“Này! Anh làm gì vậy? Nhanh đi thay quần áo.” Đường Tư Vũ vừa cười vừa tránh hắn.
“Em đẹp đến mức anh không kiềm chế được.” Hình Liệt Hàn thấp giọng nói. Vừa rồi hắn vào cửa liền nhìn thấy trong ánh chiều rực rỡ, thắt lưng mảnh khảnh của cô được bó chặt trong lễ phục, quả thật một giây đó liền kích thích tất cả dục vọng của hăn.
Nếu thời gian vẫn còn kịp, hắn thực sự sẽ không nghĩ buông tha cô như vậy.
“Được rồi, bữa tiệc giờ bắt đầu, bây giờ đã giờ rồi, đừng như vậy, buổi tối… ừ, buổi tối lại nói.” Hắn ở cổ cô mút một chút, Đường Tư Vũ có chút thở gấp.
Cái mút này để lại trên cỗ Đường Tư Vũ một vết đỏ mắt thường có thể thấy được.
Nhưng Đường Tư Vũ không phát hiện, trong ánh mặt lạnh lùng của Hình Liệt Hàn hiện lên nụ cười xấu xa, không dám để cô biết, nều không cô khẳng định sẽ tức giận.
“Được, anh đi thay quần áo.” Hình Liệt Hàn ngoan ngoãn đi thay tây trang.
Đường Tư Vũ không lâu sau liền nghe thấy tiếng bước chân phía sau, cô quay đầu lại, người đàn ông khí chất ngời ngời vô cùng đẹp trai phía sau khiến tim cô đập nhanh hơn.
Tây trang tối màu ôm lấy thân hình ngang tàng hoàn mỹ của hắn, gương mặt càng tuấn tú so với thời điểm lần đầu gặp cô càng có thêm mị lực thành thục ổn trọng, người đàn ông này theo thời gian càng lúc càng mê người.
Đường Tư Vũ khẽ nuốt nước bọt, cô cố nén ánh mặt si mê đối với người đàn ông nhà mình.
Vừa rồi hắn đã có ý nghĩ kia, cho nên bây giờ nếu cô bị hắn phát hiện, cửa này nhất định không thể ra.
Hình Liệt Hàn tiến lên, vươn tay nắm lấy tay cô: “Đi thôi!”
Morita Misa câu môi cười: “Cái tôi muốn, chỉ cần một người đàn ông có thể trực tiếp nhìn tôi là được, những người khác đều không cần.”
“Tiểu thư, cô vẫn nghĩ đến ngài Hình sao?”
“Người đàn ông này không thể khiến người khác coi nhẹ.”
Morita Misa thở dài một tiếng, mặc dù đã bị hắn sỉ nhục thành như vậy, cô ta vẫn như cũ không thể hận hắn, thậm chí càng cảm thấy hắn có mị lực.
Tình cảm sâu đậm cùng kiên định mà hắn dành cho vợ mình hấp dẫn cô ta, khiến cho cô ta vô cùng hâm mộ và đối ky với vợ hắn.
Trên thế giới này hiếm có nhất chính là chân tình của đàn ông, hơn nữa còn là chân tình của một người đàn ông xuất sắc ưu tú như vậy. Tối nay cô ta rất muốn quen biết người phụ nữ này, để xem cô rốt cuộc có mị lực gì khiến Hình Liệt Hàn thần hồn điên đảo. Bên ngoài sảnh của bữa tiệc đậu rất nhiều xe hơi sang trọng, những người dự tiệc tối nay đều là người giàu có.
Thân ảnh Đường Tư Vũ cùng Hình Liệt Hàn tiến vào, vừa đến đã có vài gương mặt quen thuộc của giới kinh doanh hướng họ chào hỏi.
Đường Tư Vũ cũng có quen biết, cô mỉm cười chào hỏi. Hình Liệt Hàn dắt cô đi về hứng chủ nhân của bữa tiệc, đó là một vị trưởng bối có quan hệ rất tốt với cha hắn.
“Bác Dương, đã lâu không gặp.” Hình Liệt Hàn mỉm cười nói.
“Liệt Hàn, thật hiếm khi gặp được cháu về nước, thật vui vì cháu đến chỗ của bác.”
“Cháu rất vinh dự.”
“Vợ của cháu vẫn đẹp như vậy, xinh đẹp động lòng người. Lần trước uống rượu mừng của cháu, những thanh niên bên cạnh bác cực kỳ hâm mộ cháu! “
“Cảm ơn bác Dương khen ngợi.” Đường Tư Vũ mỉm cười.
“Được, các cháu cứ tự nhiên, đi ăn gì đó trước đi, bác đi tiếp khách.”
“Bác cứ bận rộn đi ạ! Chúng cháu sẽ tự chăm sóc mình.” Hình Liệt Hàn đáp, hai người bưng ly rượu đỏ. Rất nhanh đã có vài người làm ăn quen biết hắn vây quanh. Hình Liệt Hàn đã lâu không về nước, thật hiếm có cơ hội như vậy. Những người có nhã ý nịnh hót hắn đương nhiên sẽ không để mắt cơ hội.
Lúc này, ở cửa đại sảnh, Morita Misa đến đưa thiệp mời, cùng trợ lý tiến vào trong.
Ở nơi này cũng có rất nhiều mỹ nữ trẻ tuổi, nhung mà Morita Misa vừa tiến vào vẫn hấp dẫn không ít sự chú ý của đàn ông.
Ánh mắt cô ta tìm kiếm thân ảnh của Hình Liệt Hàn trong đám người, đôi mắt cô ta rất sắc bén, trực tiếp giữa nhóm người tìm thấy thân ảnh nổi bật nhát.