Chương : Hiểu lầm sâu sắc
Đúng, sau này tốt nhất nên vạch rõ ranh
giới với anh ta, trừ chuyện của con trai, cô
sẽ không giao du gì với người đàn ông
này nữa.
Tuyệt đối không.
Đường Tư Vũ nghĩ vậy, rồi đặt báo thức,
cô định ngủ một giấc bởi vì nếu tối nay
con trai cô không về nhà, cô sẽ ra ngoài
với Tô Hi chơi đến đêm muộn mát, vì thế
cô cần tỉnh táo tinh thần để chơi cùng cô
bạn thân.
Khoảng giờ chiều, đồng hồ báo thức
của cô vẫn chưa kêu, nhưng tiếng chuông
điện thoại lại vang lên. Đường Tư Vũ cầm
điện thoại lên xem, là Mộ Phi gọi tới.
Chương : Hiểu làm sâu sắc
Chắc chắn là anh ta gọi tới để trả chìa
khóa xe! Vừa hay lát nữa cô cũng cần ra
ngoài.
“Alol”
“Em có ở nhà không? Lát nữa anh qua trả
chìa khóa xe.” Giọng Mộ Phi vang lên.
“Có! Anh lên cửa đi!” Đường Tư Vũ đáp
lời.
Lúc này, Đường Tư Vũ lại nghĩ đến một
chuyện, cô phải hỏi Hình Liệt hàn xem tối
nay anh ta có đón con về hay không.
Đường Tư Vũ cứ nghĩ Mộ Phi sẽ không
lên nhanh đến thế. Cô mở cửa nhà mình
Chương : Hiểu lầm sâu sắc
ra đi sang gõ cửa nhà Hình Liệt hàn, cô
quyết định sau này nếu không có chuyện
gì cô sẽ không dùng cái cửa kia đi vào
nhà anh ta nữa.
Phải gõ cửa nhà anh ta mới được.
Hình Liệt Hàn về nhà cũng là để nghỉ
ngơi. Đêm hôm qua anh cơ bản không hề
ngủ được, hôm nay lại có một cuộc họp
vào buổi sáng, bây giờ anh đã rất mệt rồi,
nhưng người phụ nữ này lại chọc tức anh
một trận, vì thế anh vừa mới ngủ được
một lúc lại mơ hồ nghe thấy tiếng gõ cửa,
anh cũng chẳng quan tâm vì cứ nghĩ là
trợ lý, tiếp tục gối đầu lên cánh tay ngủ
trên sofa.
Đường Tư Vũ gõ cửa một lúc không thấy
anh ta ra mở cửa, không chừng anh ta đã
Chương : Hiểu lầm sâu sắc.
đi đâu đó, cô có chút cạn lời, lúc này, cô
lại nghe thấy tiếng thang máy mở ra, quay
đầu lại thì nhìn thấy thân hình Mộ Phi
đang bước tới.
Còn Hình Liệt Hàn đang ngủ trên sofa khẽ
chau mày, đột nhiên nhớ đến một chuyện,
trợ lý của anh chẳng phải thay anh ra
nước ngoài xử lý công việc rồi sao? Sao
lại có thể là anh ta được? Vì thế, rất có
thể là người phụ nữ kia.
Hình Liệt Hàn lập tức kiềm chế cơn buồn
ngủ, đi ra cửa, nhìn qua mắt mèo, tuy
nhiên, anh đang nhìn thấy cái gì đây?
Anh nhìn thấy một người đàn ông đi vào
nhà của Đường Tư Vũ, mà người đàn ông
này chẳng phải ai khác, lại chính là Mộ
Phi.
Chương : Hiểu làm sâu sắc
Hình Liệt Hàn không ngờ rằng người phụ
nữ này lại dám cho Mộ Phi vào nhà một
cách đường hoàng như vậy. Anh tức giận
mở cửa ra thì cũng là lúc cánh cửa nhà
Đường Tư Vũ khép lại, vì thế, Đường Tư
Vũ không hề biết việc Hình Liệt Hàn vừa
mở của ra.
Nhìn vào căn nhà vừa đóng cửa, đôi mắt
của Hình Liệt Hàn vằn lên tia máu, ngay
lập tức trở nên căng thẳng chỉ trong vài
giây.
Là một người đàn ông, đứng ở góc độ
một người đàn ông nhìn về vấn đề này,
Mộ Phi vốn dĩ rất thích người phụ nữ này,
mà lúc này họ lại cô nam quả nữ ở trong
cùng một căn phòng, vậy có nghĩ là Mộ
Chương : Hiểu lầm sâu sắc
Phi rất muốn động chạm vào cô ta, mà
người phụ nữ này cũng chưa dứt hẳn với
tình cũ.
Rất nhanh sau đó, trong đầu của Hình Liệt
Hàn đã bị lắp đầy bởi hình ảnh Mộ Phi và
Đường Tư Vũ hôn nhau say đắm trên ghế
soía.
Bức tranh này hiện lên vô cùng mạnh mẽ.
Hình Liệt Hàn đột nhiên nhớ ra cánh cửa
kia, cười lạnh, anh muốn xem xem rốt
cuộc người phụ nữ này và Mộ Phi đang
làm cái gì.
Anh bấm mật khẩu, chuẩn bị đây cửa đi
sang thì bị kinh ngạc một phen, đằng sau
cánh cửa hình như đã bị một vật gì đó
chặn lại, nhất thời không thể đầy ra được.
Chương : Hiểu lầm sâu sắc.
Chết tiệt, người phụ nữ này cố ý chặn
cánh cửa này sao? Cô ta chuẩn bị vụng
trộm với Mộ Phi? Làm thế này để ngăn
cản anh không được can thiệp vào việc
ngoại tình của họ?
Càng nghĩ tới đây Hình Liệt Hàn càng có
cảm giác điên cuồng đến cực điểm, không
biết tại sao từ lúc gặp người phụ nữ này,
tất cả mọi lí trí, bình tĩnh của anh đầu biến
mất, chỉ có cơn tức giận đang thống trị
†rong con người anh.
Đường Tư Vũ không có ý cho Mộ Phi vào
nhà, bởi vì Mộ Phi mua cho cô khá nhiều
hoa quả, mặc dù cô đã từ chối nhưng Mộ
Phi nhất quyết đòi mang vào nhà giúp cô.
Chương : Hiểu lầm sâu sắc.
“Sau này không cần phải mua gì cho tôi
nữa đâu.” Đường Tư Vũ nhìn đống hoa
quả đắt tiền được để trên bàn, cô không
còn gì để nói.
Mộ Phi nhoẻn miệng cười: “Anh mượn xe
của em thì đương nhiên phải cảm ơn em
chứ, anh biết trước kia em thích nhất là
ăn anh đào và măng cụt, đống anh đào
này đều là hàng nhập khẩu, rất ngọt, còn
măng cụt cũng là loại tốt nhất.”
“Được rồi, lát nữa tôi phải đi ra ngoài, anh
về đi!”
“Em muốn đi đâu?”
“Tôi đi gặp Tô Hi.”
Chương : Hiểu làm sâu sắc.
“Tình bạn giữa hai người vẫn tốt thật.” Mộ
Phi cảm thán một tiếng, Tô Hi mãi là
người bạn thân nhất của cô ấy.
Đường Tư Vũ không nói gì, lúc này, cánh
cửa bên cạnh đột nhiên bị dung lực đầy
ra, dường như bị ai đó dùng lực đá từ bên
kia.
Mộ Phi theo bản năng ôm Đường Tư Vũ
vào lòng bảo vệ cô, còn Đường Tư Vũ bị
dọa cho đơ mất vài giây, vì thế cũng
không hề phát hiện ra việc Mộ Phi ôm cô
vào lòng.
Cánh cửa sau chiếc bàn bị cú đá vừa nãy
làm mở ra một nửa, ánh mắt Hình Liệt
Hàn trực tiếp nhìn vào hình ảnh một nam
một nữa đang đứng ôm nhau kia.
Chương : Hiểu lầm sâu sác
Đường Tư Vũ nhìn thấy anh ta, sau đó
mới nhận thức được việc Mộ Phi đang ôm
cô, cô vội vàng rời khỏi người Mộ Phi.
Cô có chút tức giận nói với Hình Liệt Hàn:
“Sao anh lại đạp cửa?”
“Vậy sao cô lại phải chặn cửa?” Hình Liệt
Hàn lạnh mặt chất ván.
“Vì lúc con trai không có ở nhà tôi không
muốn nhìn thấy anh.” Đường Tư Vũ nói rõ
ràng.
Nhưng câu nói này đối với Hình Liệt Hàn
lại bị hiểu thành lúc con trai không có ở
nhà, cô ta muốn chặn cửa để có thể vụng
trộm dễ dàng với tình cũ.
Chương : Hiểu lầm sâu sắc
Mộ Phi cũng vừa mới biết ở tường giữa
hai nhà bọn họ có một chiếc cửa, nói như
vậy, bình thường họ cũng giống như là
sống chung rồi.
Tim của anh đập mạnh đầy đau đớn, anh
nhìn Hình Liệt Hàn, sầm mặt nói: “Tư Vũ
nói không muốn nhìn thấy anh.”
“Chuyện giữa tôi và cô ta không cần
người ngoài xen vào.” Hình Liệt Hàn nói
xong liền đầy cái bàn đang chặn cửa, sải
bước đi đến.
Đường Tư Vũ quay đầu sang nhìn Mộ Phi
nói: “Mộ Phi, anh về trước đi!”
“Không được, anh sợ anh ta sẽ làm hại
Chương : Hiểu lầm sâu sắc
đến em.” Mộ Phi cảm thấy Hình Liệt Hàn
rất nguy hiểm.
Đường Tư Vũ cảm thấy mệt mỏi, cô cầm
túi nói: “Tôi phải ra ngoài rồi.”
“Được! Anh đi cùng em.” Mộ Phi dịu dàng
lên tiếng.
Đường Tư Vũ nhớ ra điều gì đó, quay đầu
lại nhìn về phía Hình Liệt Hàn: “Lúc nào
thì anh đón con trai tôi về?”
“Thời gian này tôi sẽ không đón thằng bé
về.” Hình Liệt Hàn lạnh giọng, anh muốn
người phụ nữ này biết rằng, nếu cô ta còn
tiếp tục gặp mặt Mộ Phi, anh sẽ đưa con
trai đi.
Nhưng Đường Tư Vũ lại không hiểu sâu
Chương : Hiểu lầm sâu sắc
xa đến thế, cô chỉ nghĩ rằng anh ta muốn
cho con trai ở nhà họ Hình chơi với người
nhà họ thêm mấy hôm nữa, cô cắn cắn
môi nói: “Được thôi! Vậy cứ để thằng bé ở
nhà anh thêm vài ngày.”
Nói xong, cô đây cửa rời đi, Mộ Phi cũng
theo cô đi ra ngoài, rồi đóng cửa lại.
Ở đẳng sau, Hình Liệt Hàn tức giận đứng
ở trong nhà của Đường Tư Vũ, anh tức
giận đến mức đấm vào bức tường ở bên
cạnh.
Đường Tư Vũ đi xuống dưới nhà, Mộ Phi
nhìn cô lên xe, dặn dò cô phải đi đường
cần thận, sau đó, anh ta cũng đi đến một
chiếc xe màu đen khác định rời đi.