Chương 1143 Hai người liếc nhau, lòng bàn tay đều là mô hôi, nhưng trong mắt đều lạp lòe tia u ám. Khi nước ép táo được đưa lên, Diệp Như Hề và Smith phu nhân vừa lúc đạng nói tới dinh dưỡng mà thai phụ cân đảm bảo. Smith phu nhân để phục vụ đặt nước ép tới trước mặt Diệp Như Hề, nói: “Cô ấy à, về sau phải bổ sung thêm chất dinh dưỡng.” Diệp Như Hề cười cười, nói: “ĐƯỢC.. Cô cười nhẹ, cầm lấy ly nước ép táo, đang muôn uông một ngụm thì lại chú ý tới bàn tay của người phục vụ đứng bên cạnh khẽ run rây. Cô dừng lại, ngắng đầu nhìn qua, phát hiện còn là một cô gái có gương mặt phương đông. Smith phu nhân thầy cô dừng lại, nói: “Xảy ra chuyện gì?” “Không có việc gì, tôi không thầy khát, lát nữa lại uỗông.” Nói rồi, cô liền buông xuống. Smith phu nhân lại nói: “Cô không thích nước ép táo à?” Diệp Như Hề nghịch ngợm nói: “Đúng Vậy, “hôi lại bắt đầu nhung nhớ hương Vị rượu vang đỏ rồi. Smith phụ nhân sang sảng cười, đang muôn tiếp tục nói gì đó, liền thấy người phục vụ còn đứng bên cạnh không chịu đi, lập tức nhíu mày, nói: “Cô đứng ở chỗ này làm gì? Quản lý không dạy cô quy củ sao?” Tràn Quả lấy lại tinh thần, vội vàng xin lỗi, sau đó cúi đầu lui ra. Mới vừa đóng lại cửa phòng, liền đón nhận ánh mắt Hứa Vị, Trần Quả lắc đầu, hai người đi tói chỗ cầu thang mới nhỏ giọng nói chuyện. “Như thế nào, cô ta uống chưa?” “Không có, chúng ta chờ một chút.” “Được.” Hai người cũng không dám ở chỗ này ở lâu, vội vàng đi xuông, trưởng ca lại gọi Hứa Vị bê một đ ĩa trái cây đi tới hầm rượu, cũng dặn dò cô ta chỉ cần đặt đ ĩa trái cây lên bàn rồi lập tức rời khỏi đó. Cho dù Hứa Vi rất muôn chờ xem kịch vui, nhưng bất đặc dĩ vẫn phải làm theo, _bưng mâm đựng trái cây, tâm sự nặng nê đi tói hâm rượu. Đáng lẽ phục vụ mới như họ không có tư cách đi tới hầm rượu, nhưng, bởi vì không đủ người nên được sắp xếp tạm thời, Hứa Vi bưng mâm đựng trái cây, đang muốn đặt lên bàn phía. ngoài liên nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói của hai người đàn ông. “Caesar, đường hàng không của anh có thê đảm bảo an toàn cho hàng của tôi không? Phải biết rằng, đây là một đơn hàng lón.” “Được.” “Đương nhiên, tôi rât tin tưởng anh, tuy nhiên gân đây vùng Trung Đông không quá an phận, tôi cũng rât băn khoăn.” “Không cần lo lắng.” “Ha ha ha, Caesar, dáng vẻ anh như đang có tầm sự, suy nghĩ gì thế? Đơn hàng chục tỷ anh cũng không bận tâm, chẳng lẽ thời gian này còn có thứ gì quan trọng hơn tiên sao?” Còn chưa chờ được câu trả lời, đã nghe thấy giọng nam quen thuộc dễ nghe kia trầm giọng quát, “Ai ở bên ngoài?!” Hứa Vi sợ tới mức thiếu chút nữa đánh rơi đ ĩa trái cây.
Chương 1144
Nguồn thiếu chương.