Chương
“Mạn Mạn, em có chuyện gì sao?
Không nghe anh nói gì sao?”
Diệp Như Mạn sốt ruột xua tay, nói: “Tại sao anh lại ở đây? Anh không biết Long Đằng cũng có đầu tư ở đây sao? Nếu bị bắt gặp thì phải làm sao đây?”
Người đàn ông kia lãnh đạm nói: “Mạn Mạn, em đừng lo lắng, ở đây _ không có ai thấy đâu, Long Đằng đầu tư ở phía bên kia đảo.”
Tuy nói như vậy, nhưng Diệp Như Mạn vẫn là không yên lòng.
Bây giò là thời kỳ mẫu chốt, cô ta không muôn phạm phải bất kỳ sai lầm nào, nếu đề mất con cá lớn là Tạ Trì Thành này, mẹ nhất định sẽ giết cô ta.
Diệp Như Mạn bực bội dậm chân tại chỗ, cảm thấy mình quá hấp tấp nên mới đồng ý đến đây.
“Trương Nhược Bân, bây giờ chúng ta trở về khách sạn ngay đi.”
Trương Nhược Bân có chút không vui, nói: “Mạn Mạn, em chưa bao giờ nghĩ đến việc công khai với anh sao?”
“Nhược Bân, anh biết hoàn cảnh của em mà.”
“Cái tên phế vật Tạ Trì Thành kia, còn chưa từng động vào em, em còn lo lắng đụng phải anh ta sao?”
“Trương Nhược Bân!”
Nhìn thấy dáng vẻ thực sự nổi giận của Diệp Như Mạn, Trương Nhược Bân lập lúc hạ giọng xuống ngay, hiện tại vẫn không thê đắc tội với.
Diệp Như Mạn, anh ta không muồn quay lại cuộc sống ban đầu của mình chút nào.
“Mạn Mạn, em đừng tức giận, anh chỉ là quá yêu em, muốn ở bên em nhiều hơn. Cho nên mới như vậy, anh xin lôi.”
Diệp Như Mạn cũng nén cơn giận xuồng, dù sao cô ta vẫn rất thỉch người này, nêu không cũng sẽ không liêu lĩnh ở cùng anh ta ở bên nhau, nhưng so với người đàn ông này và danh phận Tạ phu nhân, cô ta càng thích về sau hơn.
“Bây giờ chúng ta mau quay về đi.”
“Được rồi, bây giò chúng ta lập tức trở VỆ, Mạn Mạn, em đừng tức giận nữa, em cứ tức giận như vậy, anh sẽ cảm thấy rất đau lòng.”
Diệp Như Mạn không khỏi mỉm cười, hôn anh ta một cái rồi nói: “Miệng lưỡi trơn tru, trở vệ khách sạn chơi như thế nào đều nghe theo anh.”
Ánh mắt của Trương Nhược Bân lóe lên một tia chán ghét, nhưng anh ta đã che giấu rất tốt, lập tức vòng tay qua eo đổi phương, chuẩn bị quay trở về.
Nhưng lúc chuân bị rế ngoặt, Diệp Như Mạn đột ngột dừng bước, nhìn chằm chằm phía trước mặt như thể gặp ma.
Cô ta trông thấy Tạ An đang dẫn theo một bé gái đứng lên bên sát phần kính chăn ngắm cá heo.
Đứa trẻ đó đúng là Tạ Anl Tim của Diệp Như Mạn đập lệch hai giây, Tạ An ở đây, có NHI! là Tạ Trì Thành cũng ở đây sao? Liệu cô ta có bị phát hiện hay chưa?