Chương
Chú Chung lại vô củng chu đáo sắp xếp trước vệ sĩ và xe đi cùng , nhìn theo một lớn hai nhỏ rời đi, trên khuôn mặt có nhiều nếp nhăn lại tràn đầy tươi cười.
Cũng không biết đến lúc nào thiếu gia mới cưới Như Hề tiểu thư vào cửa nữa? Nếu được như vậy, thì thật sự thật là quá hoàn mỹ, lão gia củng phu nhân ở dưới suôi vàng cũng có thê an giâc ngàn thu.
Hội trường trao giải ở hội quán nghệ thuật, nhưng mà thời gian lễ trao giải diễn ra vào ban đêm, vẫn còn có chút thời gian, Diệp Như Hề liền mang theo Tiêu An cùng Nhạc Nhạc đi dạo quanh trung tâm thương mại.
Mỗi tay, nắm một đứa, bởi vì giá trị nhan sắc của hai đứa nhỏ siêu siêu cao, hơn nữa hai gương mặt gần như giông hệt nhau, anh trai thì Soái ca, em gái lại đáng yêu, thu hút biết bao nhiêu ánh nhìn, ai ai cũng ngoái lại nhìn.
Đồng thời, người mẹ có giá trị nhan Sắc cao như Diệp Như Hề cũng thu vê được không những ánh mắt hâm mộ..
Tạ An bỗng nhiên túm chặt mạmi và nói: “Mami, sinh nhật daddy sắp tới rồi, chúng ta hãy cùng nhau chọn một món quà cho daddy nha”
Diệp Như Hề ngần người.
Sinh nhật? Là sinh nhật của Tạ Trì Thành sao?
Tạ An nói: “Là ngày tháng sau đấy ạ”
“Vậy, chúng ta có thể mua quà sinh nhật cho daddy được rồi!”
Tạ An do dự một chút lại nói: “Nhưng mà, daddy không thích ăn sinh nhật.”
Diệp Như Hề ngồi xổm xuống hỏi: “Vì sao lại không thích vậy con?”
Tạ An lắc đầu, nói: “Mỗi lần tới sinh nhật của daddy, tâm trạng của daddy đều sẽ rất tệ đó.”
Diệp Như Hề có chút khó hiểu, c ng Tiêu An hình như cũng không rõ nguyên nhân trong đó, cô đành phải nén xuông sự nghi hoặc.
“Mami, con có thể bí mật lựa món quà sinh nhật cho daddy được không ạ?”
Nhạc Nhạc nghĩ nghĩ, lại bổ sung một câu: “Là bí mật nha, không nói cho daddy biết.”
Diệp Như Hề nhìn nhìn thời gian, nói: “Gói thể, chúng ta hiện tại liền đi dạo xem thế nào.
Diệp Như Hề nắm tay hai đứa nhỏ cùng đi tới siêu thị bách hóa, mà nhóm vệ sĩ cũng theo sát sau đó, sợ ba người trước mặt sẽ xảy ra bất kỳ chuyện gì ngoài ý muôn.
Trong lúc thi nhau chọn quà sinh nhật, Nhạc Nhạc và Tiêu An đều lần lượt chọn những thứ mình thấy thích, còn hẹn nhau sẽ không cho đối phương biết bản thân chọn món quà nào.
Diệp Nhự Hề dở khóc dở cười, nhưng vẫn đồng ý với yêu câu của hai đứa nhỏ là sẽ không nhìn lén xem hai đứa chuẩn bị món quà gì.
Mà sau khi cô một mình đi dạo quanh một vòng lại bắt đầu hoang mang, tặng cho anh món quà gì bây giờ?
Tạ Trì Thành cái gì cũng không thiếu, nêu cô tặng cho anh bât cứ món đô gì thì cũng có vẻ khá gượng gạo.
Đưa mắt nhìn thấy đống cuộn len trên giá hàng, Diệp Như Hề chậm rãi lộ ra một tia mỉm cười, cô đã biết phải tặng món quà gì rôi.