Chương
Tạ Trì Thành lộ ra nụ cười vừa lòng.
Dịch Thành Minh nhướng mày, nói: “A Thành, cậu làm vậy là vì cô ây à?”
Mà cô ấy là ai thì không cần nói cũng biết.
Dịch Thành Minh cũng đã sớm biệt Diệp Như Mạn chỉ là hàng giả, mẹ ruột thật sự của Tạ An chính là Diệp Như Hề, mặt khác, Tạ Trì Thành còn có thêm một cô con gái đáng yêu, đây mới là chuyện khiên người ta thây đô ky nha.
Cuộc đời toàn thắng, vợ hiền con ngoan, trai gái song toàn.
Vì chuyện này, tên Chuột kia còn mượn rượu mua say hai lần mới có thể buông bỏ được đoạn tình yêu đơn phương thoáng qua còn chưa kịp đơm hoa kết trái kia.
Tạ Trì Thành né tránh mà không đáp, chỉ cong cong khóe môi, nói: “Cậu làm việc còn tốt hơn trong dự đoán của tôi.”
Dịch Thành Minh đặt mông ngôi ở trên sô pha, quay qua nói: “Vậy không đúng, cậu rất ít tÌm tôi hỗ trợ, nếu như tôi còn làm không nên hồn thì mồi quan hệ bạn bè giữa chúng ta cũng khó giữ rồi, tuy, nhiên nêu không phải cậu vội vàng bắt nội gián, hẳn là sẽ còn xử lý ác liệt hơn.”
Dịch Thành Minh tuyệt đôi tin tưởng, nêu là Tạ Trì Thành tự mình ra tay, vậy thì Diệp Kiên Nam kia tuyệt đôi.
căng không đến lúc này, sự tàn nhẫn của Tạ Trì Thành anh ta cũng từng được chứng kiến.
“Tuy nhiên không thê không nói, ngay cả tôi cũng không nghĩ nội gián sẽ là người kia, tôi cứ ngỡ ông ta vẫn luôn trung thành với cha của cậu, không nghĩ tới đã sớm bị bà già. kia thu mua, trách không được cậu mây năm trước rất nhiều lần bị đuồi giết, năm trước kia một lần cũng là hắn xuống tay đi?”
TỦ “
“Không nghĩ tới ông ta sẽ tiết lộ hành tung của cậu cho lão phu nhân, tuy nhiên trời xui đất khiến, lại khiến cậu có thêm được một người phụ nữ cùng hai đứa nhỏ.”
Dịch Thành Minh vỗôn muôn vui đùa, lại tiêp tục một câu: “Đúng rồi, dự định bao giờ sẽ công khai với thiên hạ đây? Con cái đêu đã sinh rôi, cũng không thể không có danh phận gì CHỦ .
Mới vừa nói xong, Dịch Thành Minh liền thấy hồi hận.
Tạ Trì Thành dựa vào lưng ghê, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ ở phân tay vịn, anh nói: “Cô ây hăn là nên có một danh phận nhỉ?”
Một câu hỏi này lại khiến Dịch Thành Minh đều trở tạy không kịp, anh ta do dự mà nói: “Hăn là nên có đi, nói như thế nào cũng là mẹ của hai đứa trẻ.”
Tạ Trì Thành trầm mặc một hồi.
Dịch Thành Minh khó có dịp bị nói lắp, ˆ ‘Huống chỉ, Diệp Như Mạn là hàng giả như vậy cũng được cậu cho danh phận là vị hôn thê, cũng không thể đề hàng chính quy bị | văng vẻ đúng không? Đứa nhỏ cũng cần có một danh phận chân chính của nó.”
Đôi mắt Tạ Trì Thành trầm trầm.
Dịch Thành Minh nhìn thây sắc mặt Tạ Trì Thành không thích hợp, cảm giác nguy hiểm dần tăng lên, lập tức tìm một lý do rôi rời đi.
Tạ Trì Thành lúc này lâm vào trầm tư.
Bên này, sau khi Diệp Như Hề tốn một buổi sáng đề làm quen với công việc, cũng đã thành công tạo môi quan hệ tốt với các đồng nghiệp xung quanh.