Chương
“Hiện tại mày đang được cậu ta yêu thương chiêu chuộng, mày phải đi câu xin Tạ Trì Thành, đề cậu ta chịu đưa ra số tiền kia, chỉ cần cậu ta có thể gánh vác rủi ro, bất luận trước kia mày có làm ra chuyện gì, cha cũng có thể tha thứ.”
“Tôi sẽ không đi cầu xin anh ấy.”
“Mày đi cầu xin Tạ Trì Thành thì thế nào?”
“Tôi làm không được.”
Cầu xin Tạ Trì Thành về chuyện của Diệp Thị sẽ chỉ khơi dậy sự chán ghét của anh ây mà thôi.
Trở thành người xấy như vậy, cô sẽ không làm.
Thây Diệp Như Hề mêm cũng không được, cứng cũng không xong, Diệp Kiến Nam cuối cùng cũng mật kiên nhẫn, ông ta đành phải trực tiếp đe dọa: “Đừng quên vị trí này là mày đã cướp của Mạn Mạn. Nếu người bên ngoài biết mày đào góc tường của em gái mình, mày còn có mặt mũi hay sao?”
Diệp Như Hề cảm thấy trong miệng rất đăng chát, nhưng lòng lại thây nhẹ nhõm, thoải mái.
“Mặc kệ ông có nói cái gì, nhưng lần này, tôi giúp không được, cha, đây là lần cuôi cùng tôi gọi ông như vậy.”
Diệp Như Hề hít một hơi thật sâu và tiếp tục nói: “Ông không muôn nghe tôi nói ra cách giải quyêt. Được rôi, vậy đề tôi nói một điêu cuôi cùng. Sẻ sách tài chính của công ty đã bị người ta động tay động chân, mà thời gian chính là lúc ông vân đang hôn mê, lúc này người năm quyên điêu hành công ty mới là người đáng nghi nhất.”
“Lòng của mày thật là độc ác! Tao biệt mày không thích Vu Bình, nhưng dù sao bà ây cũng là mẹ của mày, người ta thường hay nói công sinh thành không băng công nuôi dưỡng. mày không những không biệt ơn cha mẹ, lại còn vu oan bà ây như thế này!
Đúng là đứa con gái bất hiệu!”
Vừa nói, Diệp Kiến Nam vừa đưa tay ra, trực tiệp tát cho cô một cái.
Nhưng mà, tay còn chưa chạm vào mặt Diệp Như Hề, đã bị cô né được.
Trọng tâm của Diệp Kiến Nam không ồn định, lập tức ngã xuông sàn nhà.
Diệp Như Hề chậm rãi ngồi xổm người xuống, giật giật khóe môi, vươn tay đỡ lây ông ta, thấp giọng nói: “Thứ nhất, tôi vôn có mẹ, Vu Bình Vĩnh viên không phải mẹ của tôi. Thứ hai, số sách của Diệp Thị rất hỗn loạn, nguồn tài chính lưu động sụp đỗ quá nhanh, đánh giá của bên phía An Tín thất bại, các ngân hàng chứng khoán hoặc các nhà đâu tư khác sẽ không chú ý tới nữa đâu.”
Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.
Diệp Kiến Nam sững sờ, chẳng hề nói một câu.
Diệp Như Hề phủi bụi trên quần áo cho ông ta, nói tiệp: “Thứ ba, sau khi ông hôn mê, quyền điều hành công ty đã giao lại cho dì Vu. Từ khi đó, sô sách đã bắt đầu có vấn đề. Nếu ông không tin tôi, có thể nhờ người điều tra một phen.”
“Thứ tư, năm đó người gây chuyện bỏ trốn vốn không phải. là tôi. Người kia lầy sự an toàn của ông ra đề uy hiếp tôi, chính là người mà ông luôn xem là người thân. Điêu này tôi chỉ nói một lân này nữa thôi.”
“Cuôi cùng, Diệp tiên sinh, giữa chúng ta đã cắt đứt quan hệ cha con rồi. Nếu như ông nhất định muôn làm thủ tục chính thức, tôi sẽ gửi giây chứng nhận cắt đút quan hệ cho ông.”
Nói xong câu cuối cùng, Diệp Như Hề chậm rãi lùi lại một bước, chậm rãi cúi người cũng cúi đầu một lần.
“Diệp tiên sinh, cảm ơn ông đã quan tâm chăm sóc tôi mây năm qua.
Chuyện mà mẹ đã giao phó cho tôi, tôi làm không thẹn với lương tâm. Từ nay về sau, chúc ông luôn mạnh khoẻ.”