Chương
Chồng của Tần Mỹ Linh trông thấy anh cười như vậy, nên nén lại Suy đoán, hẳn không phải người đó, nhân vật huyện thoại đó sẽ không ăn mặc xuê xòa như Vậy, cũng không cười nhiều như vậy.
Nhất định là anh ta đã đoán sai.
Tần Mỹ Linh có chút kinh ngạc nói: “Anh còn chưa nhận ra sao?”
“Chắc là anh nhận lầm người rồi, anh ây không phải người như vậy.”
“Ai?”
“Có biết Long Đằng không?”
Tần Mỹ Linh không thể tin trợn to mắt, nói: “Ý anh là…anh ấy, anh ấy là?”
“Chắc không phải đâu.”
“Anh làm em sợ muốn chết.”
“Một nhân vật như vậy, làm sao có thể kết hôn và mang theo con đến đây được? Nhưng anh nghe nói đảo Cá Mập có sản nghiệp kinh doanh của Long Đằng.”
“Anh có thê bị là hoa mắt rồi.”
“… Cũng có thể là vậy, nhưng nhìn một bên mặt thực sự rất giống.”
“Được rồi, được rồi, đừng nghĩ nhiều quá.”
Tần Mỹ Linh không hề để tâm đến suy đoán này, nhưng về sau, cô ta đã vô số lần hối hận đến đắm ngực dậm chân.
Lòng bàn tay của Diệp Như Hề bị cá heo chạm vào, cảm nhận được sự lạnh lẽo, Nhạc Nhạc kinh ngạc hét lên: “Mamil Cá heo! Là cá heo đã cọ vào mẹ đói! Mami, con cũng muôn được sờ cá heol”
Tạ Trì Thành dứt khoát bê Nhạc Nhạc lên, từ từ cúi người xuông, bàn tay mũm mĩm của Nhạc Nhạc duỗi ra, sau đó chú cá heo nhảy lên và trực tiêp cọ xát vào lòng bàn tay của Nhạc Nhạc.
“Daddy! Cá heo! Con đã sờ vào con cá hếo rồi!”
Tiếng cười sảng khoái của Nhạc Nhạc lây lan đên mọi người, cuộn đi sự khó chịu của một màn vừa rồi.
Diệp Như Hề nhìn xuống Tiểu An, nói: “Tiêu An, con có muôn sờ một chút không?”
Tạ An kiên quyết lắc đầu, nói: “Con cứ cho cá heo ăn nhứ thế này là được rồi ạI”
Bị cha bề lên để sờ cá heo làm gì, cậu đã là một đứa trẻ trưởng thành rôi, nên không thể làm chuyện mắt mặt như vậy được!
Cậu nhóc mập mạp theo bản năng nhìn vê phía cha của mình, nhưng cha cậu lại lắc đầu nguây nguậy, từ chối đôi mắt long lanh của cậu bé, Tần Mỹ Linh thản nhiên nói: “Đại Bảo, mẹ sợ với cái trọng lượng này của con, cha con ôm không được, sẽ ngã luôn xuống biển mắt.”
Cậu nhóc mập mạp cúi đầu chán nản, lầm bẩm nói: “Con trở vê sẽ giảm cân..
Diệp Như Hề không khỏi bật cười.
Đoàn người đang rất vui vẻ, sau lưng HỊ nhiên vang lên một tiếng hét sợ ãi Diệp Như Hà quay đầu lại, đã nhìn thấy người phụ nữ kia bị một trong những vệ sĩ cải trang thành người thường đè xuống đât, một mực bị khống chế.
“Buông ra! Anh định làm gì! Cứu mạng với!”
Bởi vì trước đó người phụ nữ này đã từng gây phiền phức, công thêm việc tiểu tiêu thư bị một cô nhóc đầy ngay trước mặt bọn họ, khiến ông chủ tức giận, đám VỆ SĨ cầu thả đã sớm tê dại cả da đầu, nên cả đám đều nhìn __ chằm chằm vào cô ta phòng sơ xuất.