Chương
Tân Phong quyết định chuyên hướng chú ý, nói: “Chuyện ngài phân phó điều tra một nhà kia, trước mắt đã xử lý xong rồi. Có cần theo dõi không?”
Tạ Trì Thành nghĩ đến lòng bàn tay bị trây da của Nhạc Nhạc, sắc mặt lạnh lùng nói: “Không cần, đừng đề xảy ra án mạng, nhưng cũng đừng nhẹ nhàng quá.”
“Vâng.”
Lúc này, trong gian phòng trọ nào đó, phát ra tiêng khóc thảm thiêt của một bé gái, nhưng cha mẹ cãi nhau nên không ai để ÿ.
Đứa con gái luôn được kiều sinh dưỡng quán”, lúc này đã khóc đến sưng cả hai mắt, miệng hét lên: “Mẹ ơi! Cha ơi! Đừng ồn ào nữa! Oa…”
Kiều sinh dưỡng quán: chỉ những người thân thê yêu ớt, luôn được nuông chiều.
“Anh ở sau lưng tôi vượt qua giới hạn! Còn đem tài sản dời đi! Tôi đúng là mắt bị mù mới gả cho anh!”
“Con khôn này! Mày còn không biệt xâu hồ mà nói tao à! Không sinh được con trai, lại sinh ra một đứa con gái giông như phế vật! Bệnh tật đầy người! Šòn đầy Nhã Nhi té bị thương, nêu đứa con trong bụng của cô ây có mệnh hệ gì, tao sẽ không bỏ qua cho mày đâu!”
“Tôi giết chết anh!”
Cô con gái lao lên định kéo người cha ra, nhưng lại bị hắn ta giận dữ đây ra, ngã rằm xuống đất, lòng bàn tay đêu bị trầy một lớp da, nêu đổi lại bỉnh thường, mẹ nhất định sẽ lao tới bảo VỆ nó.
Nhưng hiện tại, người mẹ rất lạ lãm, Hộ hung dữ, không hề để ý đến cô é Cô bé kia vừa khóc vừa nghĩ, hóa ra đầy người khác lại đau đến thế..
Sau khi Diệp Như Hề CÚP điện thoại, thì cô liền đi ăn bữa sáng, trong biệt thự có bồ trí sẵn đầu bếp, âm thực phối hợp phong phú, nhưng khẩu vị của cô không đặc biệt tốt, sau khi ăn được một chút rau xanh, lại bỏ đũa xuống đầy chán chường.
Tiểu An và Nhạc Nhạc vẫn đang lên lớp, cô bật máy tính lên và kết nói trò chuyện với Tôn Bân một chút, biết mọi chuyện vận đang. tiễn triển thuận lợi, Diệp Kiên Nam cũng đã thuận lợi mắc câu.
Tâm trạng của cô trong nháy mắt trở nên vui vẻ ngay lập tức.
Tuy nhiên, lại có một rắc rối mới ập đến, khi Diệp Thị bị ngân hàng thanh lý, cô cân phải bỏ ra một số tiền rất lớn để lấy lại công ty, dù chỉ cần một chức danh, những nh còn lại đem bán đấu giá cũng được Con số đó không hề nhỏ.
Diệp Như Hề tắt máy tính, suy tư một hôi rôi tạm thời đặt vẫn đề này xuông, cô đang ỏ ở đảo Cá Mập, muốn làm cái gì lúc này cũng: đều vô cùng phiền _ phức, lại còn có người trong bóng tối đang bày mưu tính kế, cô sẽ không ngu ngốc đến tăng thêm phiền phức Gió Tạ Trì Thành vào lúc này.
Đứng dậy, cô dự định đi ra ngoài một chuyên, mua một số nguyên liệu về nấu ăn cho Tiểu An cùng Nhạc Nhạc.
Trên đảo Cá Mập có đầy đủ tiện nghỉ sinh hoạt, siêu thị cỡ lớn cũng không xa, có thê đi bộ đến.
Đội vệ sĩ do Tạ Trì Thành bố trí mặc thường phục ởi theo, tất cả đều hành động ở trong bóng ¡ tôi, sẽ không ảnh hưởng đên cuộc sông bình thường của Diệp Như Hề.
Đẩy theo giỏ hàng, Diệp Như Hề tìm nguyên liệu đề nâu ăn, không cần thận suýt nữa đụng phải người khác.
“Thật ngại quá! Anh có sao không?”
“Không có việc gì, đừng lo lắng.”
Vừa mới ngắng đầu lên, người đàn ông trước mặt rất quen thuộc, cô suy nghĩ một hồi, rồi thốt lên: “Có tiên sinh?”