Chương 509 Đột nhiên, trong lòng anh nảy lên một tia thỏa mãn. Anh không có đi xa phòng họp, chỉ là đi tới cửa ra vào ở hành lang, tùy ý dựa vào cửa số bên cạnh, tư thê lười biếng, nhưng ý cười vận nơi khóe miệng vẫn chưa từng thấy hạ xuống một lân. Có hai nhân viên cấp dưới khi nhìn thầy một màn này thì tròng mắt như sắp rơi ra đến nơi. Đặc biệt là trong số đó có một nhân viên nữ, tròng mắt sắp dính lên người anh rôi. Tổng giám đốc tuồi trẻ anh tuần lại nhiêu tiên, có ai mà không ôm ảo tưởng về anh ngay ngày đầu gia nhập công ty chứ? Những chút tâm tư nho nhỏ kia đã sớm bị sự lạnh lẽo của tổng giám đốc gõ nát. Nhưng mà hiện tại, tổng giám đốc có tình nhân nhỏ rồi, tổng giám đốc sẽ biết cười. Chua quá đi…… Thư ký Tần có trách nhiệm với công việc, thỏa đáng xuất hiện, khẽ mỉm cười, nói: “Tông giám đốc không thích người khác nhìn chăm chằm vào anh ây đâu.” Lập tức khiến cô gái kia bối rối chạy chối chết. Tạ Trì Thành thu hồi dư quang, nhàn nhạt lên tiếng, “Em đang thẹn thùng à2” Nửa ngày sau, bên kia mới truyền đến tiếng nói nghiền răng, nghiên lợi SE: Tạ Trì Thành, anh có thể uyên chuyển một chút cơ mà.” MU Da Si nói sau ba tháng sau thì ồn rôi, thân thể của em vẫn có thể thừa nhận, cần thận một chút thì tốt rồi.” Bụp một cái, di động đã bị cắt đút. Tạ Trì Thành nhẹ nhàng cười thành tiếng, cũng rất kiên nhãn chờ đợi thêm một lát mới gọi điện thoại trở về. Một tiếng hai tiếng ba tiếng, cuối cùng cũng được bắt máy. Lúc này đây Diệp Như Hề không muôn cho anh có cơ hội mở miệng trước nữa, mà là nói thẳng: “Em cân dùng máy tính.” “Nhàm chán à?” “Vâng, em cũng muốn làm chút chuyện .” Nói xong, Diệp Như Hề liền chờ anh sẽ hỏi là chuyện gì. Nhưng đợi một hồi, Tạ Trì Thành chỉ là nhàn nhạt nói: “Chú Chung sẽ chuẩn bị cho em, nhưng mà mỗi ngày em chỉ có ba giờ.’ Trong lòng Diệp Như Hệ buông lỏng, có chút hớn hở, “Được, em sẽ không dây dưa. Còn nữa, anh không thử hỏi xem em đang muôn làm gì sao?” “Không cân. Em có thể xử lý được chuyện của riêng em, nhưng nêu em giải quyết không được, anh hy vọng người đầu tiên em tìm đến sẽ là anh.” “Em đồng ý với anh.” Lúc này đây, sau khi cúp điện thoại, Diệp Như Hệ phát hiện bản thân đã cười ngây ngô thật lâu, cô sờ sờ gương mặt, còn có thê cảm nhận được nhiệt độ trên hai má, thật nóng, trong lòng ngực cô lúc này giỗng như có dòng nước mêm mại vô hình lướt qua. Sau khi được cho phép dùng máy tính, Diệp Như Hề không kịp chờ đợi mà đã bất đầu thao tác. cạ mở lên thông tin thị trường chứng khoán, nhìn qua một phen, sau đó lại xem qua tin tức bên phía ngân hàng, xong tật cả mới gọi điện thoại cho Tôn Bân.