Chương 515 Dương San rất kinh ngạc, nhưng cũng không có đồng ý, “Cái này thì không cân, tôi còn có chút chuyện phải xử lý.” Bên phía Tiểu Hề không cần lo lắng, chị ây cũng phải bận đi xử lý cục diện rồi rắm trong quá khứ của mình. Tạm biệt chị Dương, Diệp Như Hề chủ động đưa ra đề nghị, “Nêu không, cùng nhau đi dạo một chút nhé?” Tạ Trì Thành ừ một tiêng, hai người dứt khoát không có ngôi xe, thật sự đi dạo trên đường nhỏ bờ sông, ngay cả nhóm vệ sĩ đêu cô ý cách xa một chút mới đi theo, sợ quây rầy thời gian nhàn hạ thoải mái của ông chủ. Gió nhẹ thổi qua, rất thoải mái, Diệp Như Hễ nhắm mắt, sợi tóc bay bay, như là muôn theo gió mà đi, sau đó tay cô bị một bàn tay to dày nào đó bao lây, cô hơi nghiêng đầu, nhìn sườn mặt anh tuân củaTạ Tỉì Thành. “Đừng có ngã đấy, một xác hai mạng.” Diệp Như Hề ,phụt cười thành tiếng “Anh muôn năm tay thì năm đi, cân gì phải độc miệng như thế hả, Tạ Trì Thành.” Đừng dài dòng.” Chỉ là cảm thấy em giờ phút này, dường như sẽ bị gió thôi đi mất. Mà chuyện này, anh không cho phép. “Choang.” Tiếng thủy tỉnh vỡ nát. “Còn chưa điều tra ra được sao? Các người là phế vật đây àI Chút chuyện nhỏ này cũng tra không ral” Người bên dưới đã quỳ xuống, thân mình đang run lẫy bây. Người nói chuyện lại đứng trong bóng tôi, giọng nói truyền r ra từ nơi u ám mang theo một tỉa sắc lạnh. “Tôi cho các người thêm một tuân nữa, không tìm được thì đừng có quay về, hiện tại mau cút khỏi đây ngay cho tôi!” “Vâng.” Sau khi người vừa quỳ kia rời đi, người phụ nữ lại ngôi xuống, trong bóng tôi có thể nhìn được khuôn mặt u ám của cô ta, trên khuôn mặt xinh đẹp có nhiễm thêm mấy phần lo lắng. “Đại tiểu thư, cô đừng quá nóng vội, sẽ đánh cỏ động rắn.” “Vâng, nhưng…cô cũng nên tỉnh táo một chút.” “Ngậm miệng.” Thủ hạ trung thành ngừng nói. Người phụ nữ chậm rãi thở ra một hơi: “Anh hẳn phải biết lần này tôi trở vê Trung Quốc là vì cái gì. Tôi không còh nhiều thời gian nữa. Một khi bọn họ tìm được cô ta, tất cả mọi thứ tôi phải trả giá bao nhiêu năm qua, đôi lây chính là công dã tràng. Tôi không thể nào chấp nhận được.” “Đại tiểu thư, cô nhất định sẽ thành công.” “Tôi biết, nhưng tôi không thể chịu đựng được bất kỳ chuyện ngoài ý muôn nào xảy ra. Người trong gia tộc cũng đang truy tìm tung tích của cô ta. Tôi muôn đi trước bọn họ một bước, tìm tới cô ta, sau đó giết người diệt khẩu.” Ánh mắt của người phụ nữ hiện lên một tia sát ý.