Chương 521 Nói nói, Hạ Lan Hinh đưa một tắm danh thiếp cho Diệp Như Hề. Diệp Như Hề vốn không muốn nhận, nhưng cũng không muôn tiếp tục cùng đôi phương lôi lôi kéo kéo, liền vội vàng câm lây. Hạ Lan Hinh thấy sự phòng bị trong mắt cô, chỉ khẽ mỉm cười, nói: “Tôi còn có chút việc, xin đi trước.” Nhìn bóng dáng cô ta rời đi, Diệp Như Hề thờ dài nhẹ nhõm một hơi, không biết vì nguyên nhân gì, cô có chút bài xích người phụ nữ vừa rôi, đây là một loại trực giác, cho nên vừa rồi dù đối phương vấn liên tục xin lỗi, cô cũng không có lộ ra nửa phần thả lỏng. Cô vốn định ném đi tắm danh thiếp, nhưng lại đọc được mấy chữ trên đó. Tổng giám đốc công ty đầu tư An Tín, Hạ Lan Hinh. Lúc này, Hạ Lan Hinh vừa mới đi tới góc ngoặt, chậm rãi thu lại nụ cười thân thiện trên khoé môi, lộ ra vẻ mặt nguy hiểm, dưới ánh đèn mờ ảo không rõ ràng, khuôn mặt xinh đẹp kia mang theo một tia ác độc. Một người khác trốn trong bóng tối nhẹ nhàng mở miệng: “Đại tiêu thư, vừa rồi cô đã quá kích động.” “Thế nào, không phải anh bảo tôi nên dũng cảm một lân sao?” Người đàn ông không lên tiếng, im lặng một lúc lâu mới mở miệng nói: “Vệ sĩ ở phía sau cô ta rất nhanh sẽ chú ý đến cô, nếu như cô làm cô ta bị thương, cô cũng sẽ bị thương.” “Anh sợ cái gì.” “Trùng hợp, vệ sĩ kia là người mà tôi biết. Là một lính đánh thuê nữ hiếm hoi đã nghỉ hưu, rất khó thuê được cô ta.” Nghe vậy, khuôn mặt của Hạ Lan Hình càng thêm méo mó, giò phút này không còn thấy nửa phản xinh đẹp như trước nữa, ngược lại còn khiến người khác sợ hãi. “Anh ấy vì người phụ nữ này mà hao tổn rất nhiều tâm tư.” Hạ Lan Hinh nghiến răng nghiền lợi nói, giỗng như hận không thể lột da hút máu ai đó. “Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy hao tổn nhiều tâm tư như vậy cho một người phụ nữ.” Đứng vậy, chưa bao giờ thấy qua, cho nên cô ta rât sợ hãi. Khi bắt đầu điều tra về tin tức của anh, Hạ Lan Hinh lập tức tra được tin tức giật gân kia. [Long Đằng sắp nghênh đón nữ chủ nhân, hôn lễ thế kỷ đáng đề mong chờ-] Cô ta trực tiếp xé nát tờ báo. “Đại tiểu thư, sáu năm trước đã biết Tạ tiên sinh có một vị hôn thê.” “Không giống nhau! Ả hôn thê chết tiệt kia không là gì cả, nhưng lần này thì khác… Hạ Lan Hinh nhắm mắt lại, trong mắt hiện lên một tia không cam tâm. “Cái gọi là vị hôn thê kia chẳng qua h chỉ là vật phẩm trưng bày. Anh ấy không có bất kỳ tình cảm gì với cô ta, cho nên tôi chưa từng e ngại.” Sáu năm trước, lúc biết tin Tạ Trì Thành đính hôn, cô ta đã từng vội vàng buông hết tất cả mọi thứ xuông và bay vệ nước, nhưng sau khi nhìn thấy Tạ Trì Thành từ xa, cô ta đã yên tâm quay trở lại. Bởi vì cô ta biết, anh căn bản không động lòng với đối phương, vì vậy cô ta không, cần phải sợ hãi, toàn tâm toàn ý dốc hết sức mình vào cuộc tranh đấu. Nhưng lần này thì khác, từ những thông tin kia, cô ta biết rõ Tạ Trì Thành đã động lòng rồi.