Chương 560 Nhưng mà, ở giây phút cuối cùng, Tạ Trì Thành đột nhiên đẩy cô ta ra, tự mình chống đỡ một đòn này, dẫn tới ổ bụng bị chông nhọn đâm thủng. Nếu không phải cô ta đã thấy được ánh mặt Tạ Trì Thành lúc đó, Hạ Lan Hinh vẫn sẽ cho răng anh là vì muốn bảo vệ mình, không đành lòng để mình bị thương, mới đẩy cô ta ra xa như vậy. Nhưng, ánh mắt của Tạ Trì Thành rõ ràng lại thể hiện sự may mắn nhẹ nhõm. May mắn vì cô ta không đỡ thay anh lân này, anh không tiếp tục thiêu nợ cô ta thêm lân nữa. Anh thà rằng mạo hiểm có thể chết đi, cũng không muốn tiếp tục thiếu nợ cô ta. Hạ Lan Hinh sao có thể không hận được chứ? Ánh mắt như vậy quá rõ ràng, thậm chí ngay cả chút thu liễm cũng không có. Anh lại có thể bài xích cô ta tới mức độ này! Hạ Lan Hinh hận, hận không thẻ xé nát người phụ nữ đã biến Tạ Trì Thành thành dạng người thê này, cô ta không cam lòng, trả giá nhiêu công sức như vậy, thiệt hại biệt bao nhiêu tay chân, lại không có thể có được con người anh, thậm chí ngay cả một phần nhân tình cũng không có.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Nhưng mà lúc ấy đã quá muộn, gần như là ngay sau đó, cửa kho hằng đã bị người của Tạ Trì Thành phá vỡ rồi xông vào, đám người Lan Thiết cần phải mau chóng rút lui. Mà cô ta cũng bị mang trở vê, nhưng mà Tạ Trì Thành lại làm như. là đang vứt bỏ rác rưởi, ném cô ta về nhà họ Hạ, cho tới bây giờ cũng không hề có phải ứng gì gọi là nhớ tới cô ta. “Diệp Như Hề, tôi sẽ không bỏ qua cho cô! Cướp đoạt đàn ông với tôi, cô nhất định sẽ hồi hận!” Tiếng chuông di động lại vang lên. Hạ Lan Hinh vốn định cúp máy, nhưng khi nhìn thấy thông báo tin nhăn, sắc mặt cô AI cứng đờ, điều chỉnh lại biểu cảm, lập tức nghe máy, giọng điệu dường như có thê vắt ra nước. “Bà ơi, đã lâu không gặp bà, cháu nhớ bả quá, hăn là bên bà lúc này vân còn tôi nhỉ, sao đột nhiên lại gọi điện thoại cho cháu thế này?” Hạ Lan Hinh đang cố gắng dùng giọng điệu và thái độ tốt nhất đê trả lời đôi phương, nhưng mà sau khi nghe nói một câu kia, cô ta thậm chí còn không kịp ra vẻ mềm mại nói chuyện, vô cùng kinh ngạc cao giọng nói: “Bà muốn tới Trung Hoa ư?” “Không không không, cháu chỉ là thấy quá kinh ngạc, thân thể bà vốn không tốt, chặng đường di chuyển xa Xôi sẽ có nguy hiêm…… bà ơi, bà đừng sợ, cháu đã sắp tìm được người rồi, bà ở bên kia chờ tin tức tốt của cháu là được rồi.” “Được ạ, nếu như bà vẫn quyết định như vậy, cháu sẽ sắp xếp trước. Không không không, chút chuyện này cũng không phiên toái, dù sao bà cũng đã giúp đỡ cháu rất nhiều…… vâng, vâng, bà yên tâm đi, cháu sẽ tự mình tới đón bà……” Chờ tới khi cúp điện thoại xong, sắc mặt Hạ Lan Hỉnh đã trắng bệch, thậm chí còn không rảnh lo nghĩ tới chuyện vê Tạ Trì Thành. Đáng chết! Bà già kia sao đột nhiên lại muôn về nước chứt Hơn phân nửa đời người đều ngây ngốc ở nước Anh, thậm chí còn được hoàng. thất trao tặng tước vị quý tộc, bà già này sạo cứ phải luần quần trong lòng việc về nước nhỉI Càng quan trọng hơn là, cô ta căn bản còn chưa tìm được người phụ nữ kial Hạ Lan Hinh bắt an đi qua đi lại vài Vòng. Tất cả những gì cô ta có hiện tại, đều là do bà già kia mang lại. Con gái nuôi nhà họ Hạ ư? Chẳng qua cũng chỉ là con gái nuôi mà thôi, toàn bộ người họ Hạ căn bản không coi trọng cô ta, cho dù cô ta có chết, cũng không có người nào nhỏ một giợt nước mãi!