Chương 592 Thật gen tị! Ghen tj quá đi! Thật là con mẹ nó ghen tị! Đúng là chua ghen tị đến chết người! Gần chư chỉ trong tích tắc, Diệp Như Hề đã trở thành tình địch của hầu hết phụ nữ có mặt trong bữa tiệc. Diệp Như Hề sờ sờ mặt mình, nói: “Hôm nay trông em xấu lắm à?” “Không xấu.” “Vậy vì sao ánh mắt đám phụ nữ kia lại đáng sợ thế 2” “Khả năng bởi vì bọn họ ghen ghét.” “Ghen ghét?” *Ừ, ghen ghét việc em là người của anh.” Ta Trì Thành, anh trước kia không như vậy.” Tạ Trì Thành tùy ý nhìn một vòng, giọng điệu thản nhiên, “Vậy em làm quen dáng vẻ như bây giờ là được rôi. Diệp Như Hễ dở khóc dở cười, nhưng nói thực ra, Tạ Trì Thành giồng như hiện tại, càng làm cho người ta thích hơn. Mà Hạ Lan Hinh ở thời điểm bọn họ tiễn vào, ánh mắt đã nhìn thấy hai người đầu tiên. Sau đó, ghen ghét như ngọn lửa thiêu đốt trong lòng, làm thế nào cũng không dập tất được, đặc biệt là nhìn bàn tay vẫn luôn đặt lên phần eo của.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Diệp Như Hề, cô ta chỉ hận không thể trực tiếp giật phắt ra, đặt eo của mình vào đó Hạ Lan Hinh gắt gao đè nặng lửa giận của chính mình, suýt nữa đã không khống chế nồi biểu cảm bình thường, cái này làm cho Tống Xán chuân bị tới tìm cô ta cũng fbếng SỐ “Lan Hinh?” Khuôn mặt vặn vẹo khủng bồ vừa rồi thật sự là Hạ Lan Hinh lương thiện dịu dàng mà hắn quen biết sao? Nhưng mà, cũng chỉ loáng một cái, biêu cảm lại trở về như bình thường Tống Xán cảm thấy khẳng định là bản thân hoa mắt, liền Khanh hơn bước chân đi qua đó. “Lan Hinh, em đã đến rồi, vừa rồi anh vân luôn tỉm kiếm em đó.” Hạ Lan Hinh lộ ra mỉm cười, nói: “Tống Xán, thật lâu không gặp.” Tống Xán quyền luyến nhìn Hạ Lan Hinh, nói: “Lan Hinh, em có khỏe, không? Anh, anh, trước đó anh rất muôn đi tìm em……” Nghe vậy, Hạ Lan Hinh lộ ra vẻ mặt như muôn nói lại thôi, há miệng th ở dốc, cuối cùng mới nói nói: “Em em không có việc gì.’ Tống Xán nháy mắt trở nên sốt ruột, đây rõ ràng chính là dáng vẻ có việc! “Em đã xảy ra chuyện gì? Có phải Tạ Trì Thành bắt nạt em hay không?” Hạ Lan Hinh lắc đầu, nói: “Em không có việc gì, thật sự, anh đừng đi tìm Tạ Trì Thành.” Tống Xán vốn dĩ không nghĩ đi tìm, hiện tại đều hận không thê tìm tới! Tạ Trì Thành cuối cùng đã làm chuyện gì khiến Lan Hình bày ra vẻ mặt như vậy? “Lan Hinh, em nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi? Ảnh chỉ biết em và Tạ Trì Thành cùng nhau biến mắt, mắt tích hẳn một tuần, trong một tuần kia, em đã xảy ra chuyện gì?” Nghe xong câu này, Hạ Lan Hinh trực tiếp đỏ hốc mắt, dáng vẻ như sắp rơi lệ. Tống Xán tức khắc đau lòng đến phát điên, tức giận xoay người muôn đi tìm Tạ Trì Thành gây phiên toái, nhưng, Hạ Lan Hinh vươn tay bắt lầy tay hắn. “Đừng, anh đừng đi tìm anh ấy, em xin anh đó.” Nét mặt Hạ Lan Hinh vốn đã thiên về kiểu nhu nhược mềm yếu, vừa khóc cầu xin như thế một lát, trái tim Tống Xán như sắp hòa tan.