Chương 616 Lúc này phòng vệ sinh nữa không có người, Diệp Như Hề dựa theo ước định, đi vào buồng vệ sinh thứ 3, đem thẻ ngân hàng nhé phía dưới thủng rác, nhưng cô không có lập tức rời khỏi phòng vệ sinh, mà là ngôi vào buồng thứ hai chờ đợi. Đọi đại khái khoảng tầm năm phút, có người đi đến. Tróng lòng Diệp Như Hề căng thẳng, không dám động đậy. Người kia đi vào buồng ngay cạch cô, không có ở bao lâu đã rời ngay đi, qua khe hở, có thê miễn cưỡng thấy được là một người phụ nữ dáng dâp cao gây, mặc áo gió. Diệp Như Hề lập tức ra khỏi buồng vệ sinh, đi tới buông bên cạnh, , quả nhiên tấp thẻ kia đã biến mắt, cô lập tức đi ra ngoài, Nina vội vàng lên đón. “Phu nhân.” “Người vừa mới đi vào cô có nhớ rõ không?” “Cái gì?” “Cái người mới vừa đi vào đây ấy.” “Nhớ rõ.” “Rất tốt, cô lập tức tới phòng quan sát của trung tâm thương mại, xác định được người kia, giúp tôi truy tìm.” “Nhưng…” “Đây là mệnh lệnh, đừng lo lắng, nơi này còn có bồn vệ sĩ nữa, tôi sẽ không có việc gì.” Niña tuy răng thây không yên tâm, nhưng cũng không tiện làm trái với mệnh lệnh của phụ nhân, hơn nữa quả thật nơi này còn có Ả vệ sĩ nữa đang ẩn nắp, cô ấy lập tức chạy đi. Diệp Như Hề về tới cửa hàng đồ chơi, Tiểu An lúc này đã chọn lựa xong quà cho Nhạc Nhạc. “Mami, mẹ rời đi lâu quá.” “Mami xin lỗi, Tiểu An chọn xong quà rồi sao?” “Vâng, chọn xong rồi ạ.” Tiểu An lấy ra một món đồ mĩ nghệ, là một chiếc dương câm nhỏ xinh và tinh xảo, vừa vặn lớn bằng một bàn tay, tuy răng nhỏ nhưng âm thanh tạo ra khá tốt, giá trị công nghệ rất cao, Tiểu An chọn lựa rất nghiêm túc. “Không tôi, đi thôi, chúng ta cần phải trở vê, TH rồi, chú Lâm của còn đâu rồi?” “Chú Lâm vừa mới rời đi một chút.” “Chị dâu, chị tìm tôi sao?” Lâm Tử Ngang đã đi tới ngay phía sau, gãi gãi đâu nói: “Nhà vệ sinh của tòa nhà này đúng là không dễ tìm, tốn chút thời gian, hai người đã chọn đồ xong chưa? Chúng ta trở về đi, đã ra ngoài khá lâu rôi. Tạ An lập tức đi ra thanh toán, còn cố ý bảo nhân viên cửa hàng đóng gói thật đẹp cho mình, còn muốn tự tay câm đô vê, vệ sĩ muốn cầm giúp cậu bé cũng không chịu. Diệp Như Hề cười nói: “Tiểu An, còn _ cầm theo mỏi tay lắm, xác định không cần người khác cằm hộ sao?” Tạ-An kiên định lắc đầu, ôm món quà đi theo bên cạnh. Lâm Tử Ngang nhìn thoáng qua, kinh ngạc nói: “Chị dâu, Nina đâu rồi? Cô ấy hăn là phải ở cạnh bảo vệ chị mới đúng, sao giờ lại không thấy đâu?” “Tôi đã bảo cô ấy đi làm vài việc nhỏ.”