Chương 624 Tiểu An lúc này mới ngắng đầu lên, thật cân thận đi cầm một chai nước, nói: “Mami, mẹ uỗng miệng nước trước đi.” Diệp Như Hề thở dài, không có từ chỏi, Lâm Tử Ngang nêu không muốn bọn họ chết, cũng sẽ không hạ thuốc gì trong đồ ăn.. Cả hai mẹ con miễn cưỡng ăn chút g đó, Tiêu An vẫn luôn dính sát bên người mami, nửa bước không rời, nhưng mà sau nửa đêm, Diệp Như Hà lại bắt đầu phát sốt. Cô vốn đã thấy không thoải mái, hơn nữa còn bị kinh hách, hứng gió lạnh lúc đi trên trực thăng một hồi lâu, dày vò cả một này, tói đêm thì bắt đầu phát sốt. Tạ An chạm vào người mami, nóng tới bỏng tay, cậu bé gấp sắp khóc tới nơi. “Mamil Mami tỉnh lại đi! Mami đừng làm con sợ mà.” Nhưng mà, cho dù Tiểu An có gọi như thế nào, Diệp Như Hề cũng không có bất kỳ biện ứng nào. Tạ An lập tức tiến lên liều mạng gõ cửa, cho dù nắm tay đã bắt đầu tây đỏ cũng không quan tâm. “Mau tới đây! Cầu xin các người! Mau tới đây đi, mami tôi sinh bệnh rôi!” Cửa phòng bị mở ra, Lâm Tử Ngang đi đến. Tiểu An thậm chí còn bất chấp oán hận của mình với đối phương, khóc lóc kêu gào: “Hãy cứu mami của tôi! Cầu xin chúiI” Lâm Tử Ngang nhanh chóng tiến lên, thấy cả người Diệp Như Hề đã đỏ bừng, nhiệt độ cơ thể rất cao, sắc mặt lập tức biến đổi. “Gọi bác sĩ! Nhanh lên!” Anh ta vừa ôm Diệp Như Hề đặt lên trên giường, lập tức có người tìm bác Sĩ tới, còn là một người nước ngoài, bác sĩ tóc vàng mặt xanh sau khi kiểm tra qua một lượt thì sắc mặt thay đổi. “Oi, trời ạ! Cô ấy đang phát sôt! Lại còn là một phụ nữ đang mang thai, không thẻ dùng thuốc, mau gọi người đi lây đá lạnh tới đây!” Lâm Tử Ngang cau mày, trên cánh tay truyền đến đau đớn, cúi đầu vừa thấy, thì ra là Tiểu An đang căn cánh tay anh ta, cắn rất tàn nhân, đều thấy máu chảy: ra rồi. Lâm Tử Ngang chịu đựng cơn đau, không có tránh ra, mà chỉ nói: “So với việc đứng đây căn ta, còn không băng tìm khăn tay chườm lạnh cho mẹ cháu thì hơn” Tiểu An lập tức buông tay ra, cặp mắt kia đỏ lên như con sói nhỏ, “Tôi sẽ không bỏ qua cho chú đâu!” Giờ khắc này, Lâm Tử Ngang giống như thấy được dáng vẻ của Tạ Trì Thành, trái tim khẽ run rây, anh ta phục hồi tinh thần lại, tự giêu cười cười, chỉ sợ Tạ Trì Thành sẽ càng đáng sợ hơn, nhưng anh ta đã không còn đường rút lui. Sau khi Lâm Tử Ngang rời khỏi phòng, lại tìm tới sô pha rôi ngôi xuống, đồng bọn bên người anh ta khinh thường bĩu môi, nói: “Đến mức đó sao? Còn tìm bác sĩ cho người phụ nữ kia nữa.” Lâm Tử Ngang quay đầu nhìn qua đối phương, VÔ cùng nghiêm †úc nói: “Cậu tốt nhất cầu nguyện để cô ấy không được xảy ra bật cứ. chuyện gì, nêu không cậu sẽ nhìn thấy lửa giận thật sự của Caesar.” Biểu cảm của người vừa nói chuyện kia lập tức ngượng ngùng, lầm bầm một câu: “Người phụ nữ kai có quan trọng như thê sao?” Có quan trọng như thế không? Những lời này nếu như được đặt ra ở trước đó, Lâm Tử Ngang khẳng định sẽ trả lời là không có khả năng.