Chương 727 Diệp Như Hề dịu dàng xoa xoa đầu Tạ An, cười nói: “Cảm ơn Tiểu An.” Hai đứa nhỏ dễ thương một trái một phải, như là hộ hoa sứ giả, từ trong gương nhìn qua hình ảnh ba mẹ con thật sự rất ấm áp. Cho đến khi di động vang lên tiếng chuông. Diệp Như Hề tùy tay cầm lấy di động trên mặt bàn bên An là một dãy số xa Tạ gửi tin nhắn tới Diệp Nhự Hề hình như có dựa cảm, không hề mở ra, ánh mắt hơi hoảng hột một chút. “Mami, mẹ xảy ra chuyện gì vậy?” Diệp Như Hà lấy lại tỉnh thần, cười nói: “Không có gì đâu, Tiểu An và Nhạc Nhạc có đồng ý giúp mami lấy mạng che mặt lại đây không?” Hai đứa nhóc lập tức nhao nhao đi tìm mạng che mặt, mà Diệp Như Hề lại đưa tay chạm chạm vài cái, mở vào dòng tin nhắn kia. Trên chiếc giường màu đỏ sậm có hai người đang năm. Người đàn ông tuần mỹ vô song ôm lấy một thân thể mềm mại, làn da trăng nõn trông vô cùng chói mắt nồi bật trên màu ga giường. Người đàn ông nhắm hai mắt, nửa khuôn mặt vùi đầu vào gối, nhưng vân lộ ra nửa khuôn mặt anh tuần hơn người, đó chính là Tạ Trì Thành. Mà người phụ nữ nhỏ xinh trong lồng ngực anh lại lộ ra hoàn toàn khuôn mặt, là Vưu Lị Tư. Hai người trong ảnh chụp mê loạn nhưng lại rất hài hòa, về vẻ bề ngoài, tài hoa, gia thế, lại tương xứng vô cùng. Diệp Như Hề siết chặt di động, cô nhìn bức ảnh này thật lâu, sau đó lại xóa bỏ. Cô buông điện thoại di động ra, xoa xoa gương mặt, xoay người, khóe môi lại lân nữa lộ ra nụ cười ôn nhu, chỉ là nêu nhìn kỹ, thì sẽ phát hiện đuôi mắt cô đã ươn ướt. Dưới sự trợ giúp của Tiểu An và Nhạc Nhạc, cô đã mang được mạng che mặt. Cô đứng ở trước gương, miệng mỉm cười trong khi nước mắt lại tí tách rơi xung. Dưới mạng che mặt, nước mắt nóng bỏng dính ướt một tầng váy cưới trăng tỉnh. Hai đứa nhỏ không hề phát hiện sự bắt thường của mami, còn loay hoay giúp mami chỉnh lại váy, Nhạc Nhạc Vui sướng ngâm nga ca khúc thiếu nhi , Tiểu An nghiệm túc duôi thẳng lại lản váy, ánh mắt lắp lánh. Mà cả hai đều không biết, mami của bọn họ đang dân khô héo. Tối muộn, Tạ Trì Thành vẫn chưa thây trở lại dinh thự. Người trong dinh thự đã bắt đầu cảm thây vô cùng sốt ruột. Nhưng lúc Tạ Trì Thành rời đi có mang theo Tân Phong, những người còn lại đều không đủ tư cách huy động nhân lực đi tìm kiếm. Lâm Tử Ngang vẫn luôn được cử ra ngoài làm việc, sau khi trở lại dinh thự thì biết được chuyện này, trực tiếp muốn dẫn người đi tìm ông chủ, nhưng bị Diệp Như Hề ngăn cản. “Chị dâu, ngày mai là hôn lễ diễn ra rôi, ông chủ không có khả năng biến mắt ngay lúc này được, có lẽ là đã xảy ra chuyện!” Lâm Tử Ngang cũng không phải thật sự-chắc chăn, nhưng trực giác nói cho anh ta biết, đó không phải là chuyện gì tốt. Nhưng Diệp Như Hề lại chỉ ngồi thản nhiên trên sô pha, mặt mày ôn hòa, nhàn nhạt nói: “Không cân tìm.” “Chị dâu!”