Chương 730 Tiểu. An và Nhạc Nhạc đều mặc hai bộ lễ phục màu trắng nhỏ xinh, vẻ mặt tràn đầy chờ mong nhìn _mami nhà mình, trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy hớn hở. Một hàng xe chỉnh tề đỗ ngoài dinh thự, mỗi một chiếc đều là hãng xe Maybach mà Tạ Trì Thành thích nhát, chiệễc Maybach dẫn đầu là bản giới hạn toàn cầu chỉ có một chiếc. Bởi vì phong tục, Tiêu An và Nhạc Nhạc không ngồi cùng một xe với mảmi, hai đứa nhỏ lên chiếc xe phía sau, trong lúc cả hai định lên xe, Diệp Như Hề bỗng nhiên gọi hai đứa một tiêng, nhẹ nhàng giang rộng đôi tay. Hai đứa nhỏ lập tức hiểu ý chạy lại đây, ôm lây mamii, thân mật cọ cọ. Diệp Như Hề nhẹ nhàng nói: “Phải ngoan ngoãn đây nhé.” Nói xong cô buông tay ra, lên chiếc xe hoa. Đoàn xe chậm rãi xuất phát. Tạ An nắm chặt tay em gái cùng ngồi trên chiêc xe khác, ngôi cùng bọn họ còn có Lâm Tử Ngang. Lâm Tử Ngang còn chủ động trêu đùa hai đứa, nói: “Như thê nào, có phải cảm thây mami các cháu rât đẹp hay không?” Nhạc Nhạc thật nghiêm túc gật đầu, “Mami là cô dâu xinh đẹp nhất trên thế giới này!” Lâm Tử Ngang cũng cười, vui vẻ nói: “Nhạc Nhạc thật ngoạn, đợi lát nữa thì đừng chạy loạn đấy nhé.” Nhạc Nhạc ra sức gật đầu: “Nhạc Nhạc rất ngoan mài” Lâm Tử Ngạng không chọc cô nhóc nữa, nhìn vệ phía Tạ An, lại phát hiện Tiểu An có vẻ như đang suy nghĩ chuyện gì đó. “Sao mặt lại nhăn thành như vậy? Vui vẻ chút đi, hôm nay là tham gia hôn lễ đó.” Tạ An càng lúc càng cảm thây bắt an, cậu bé nghĩ đến vừa rồi mami đột nhiên ôm lây hai anh em, còn nói hai anh em phải thật ngoan ngoãn.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé! Mạmi chưa bao giờ đột nhiên nói ra mây lời như vậy. Rốt cuộc là không đúng ở chỗ nào? Tạ An nhíu mày, nói: “Chú Lâm, chúng ta còn bao lâu nữa là tới lễ đường?” Lâm Tử Ngang tùy ý nói: “Xuyên qua đường hãm phía trước, còn tâm mười lăm phút nữa là đến.” “Vậy daddy đâu? Cha cháu đang ở nơi nào?” “Daddy của cháu sẽ đi từ một nơi khác tới, hẳn là thời gian cũng không sai lệch lắm.” Tạ An áp xuống lo lắng, trầm mặc không nói. “Anh trai, anh có chuyện gì thế?” Nhạc Nhạc thật cân thận hỏi. Tạ An cười cười, chỉ lắc đầu nói: “Không có việc gì.” Hẳn là…… Không có việc gì. Một đoàn xe xuyên qua đường. hầm, bỗng nhiên có nhiêu xe hơn, còn có vài chiếc xe tải lớn. Ánh sáng trong đường hầm cũng không tốt lắm, đột nhiên tất cả đèn đều tất. Lâm Tử Ngang nháy mắt cảm giác có chuyện không thích hợp. Đoàn xe lập tức xúm lại, vây quanh chiếc xe chủ hôn tới kín mít, chờ sau khi ra khỏi đường hầm sau, trái tim Lâm Tử Ngang vận theo lơ lửng, lập tức liên hệ với những xe chung quanh, xác định không có bất cứ chuyện gì mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, anh ta còn nói giỡn nói một câu: “Xem ra chỉ là sợ bóng sợ gió thôi.”