Chương 747 Thêm vào việc lúc Diệp Như Hề xuất hiện, trên mặt không mang kính râm, sạch sẽ, khuôn mặt Tin thẳng, vẻ tiều tuy làm thế nào cũng không che dấu nổi. Trong lúc nhất thời, đủ loại tiếng tạnh tách vang lên, thậm chí còn có thể đoán trước được những tiêu đề hot Search. Diệp Như Hề cũng không để ý tới những âm thanh thữp ảnh Hội ánh đèh flash, khuôn mặt cô tái nhọt, bởi vì quá mức gây yếu. nên trông phần bụng có vẻ to hơn, ở ngoài váy đen còn khoác thêm chiếc áo gió cùng màu, miện cưỡng che được dâu hiệu có thai của cô. Tống Giai đi bên cạnh cô, cũng trở nên khẩn trương hơn, hành động này thật sự rất mạo hiểm, nhưng phả rồi mới xây, có lẽ vẫn là biện pháp tôt nhất. Tống Giai thấp giọng nói: “Nêu có bât cứ chuyện gì không thoải mái, nhớ rõ nói cho tôi, biệt không? Đừng cô cậy mạnh, chúng ta có thê từ từ từng bước.” Diệp Như Hề nhàn nhạt cười một chút, nói: “Tôi không có việc gì.” Miệng vết thương trên tay chưa khép, quân một tâng băng gạc thật dày, còn đang âm ỉ đau, không ngừng nhắc nhở cô, cô đã từng đánh mất lý trí. Vừa lúc cảm giác đau đớn này lại khiến ý thức của cô trở nên tỉnh táo hơn, tránh né, sẽ chỉ càng mang đến hủy diệt. Ở lúc “hai người họ bước vào nhà tang lễ, đám phóng viên nhữ muôn lao tới phỏng vân ngay lập tức, nhưng bị nhân viên an ninh cản lại, cho dù như thê, cũng có cả đám microphone đưa tới. “Diệp tiểu thư, xin hỏi cô và giám đóc Tạ tình cảm tan vỡ đúng không? Nếu không vào trường hợp như hôm nay, vi sao giám đốc Tạ lại không ra mặt?” “Diệp tiểu thư, cố có gì muốn nói về chuyện diễn ra trên mạng những ngày qua không? Sự thật có đúng như vậy hay không?” “Diệp tiểu thư, nghe đồn cô đã khiện cha mình tức chết, hôm nay còn cô ý đến tham gia lễ tang, là muôn phủ định suy đoán này sao?” “Diệp tiểu thư, có tin đồn là cô tự sát, xin hỏi mọi chuyện có phải là thật hay không?” “Diệp tiểu thư……. Từng người từng người quăng câu hỏi tới, giông như không có được đáp án thì thê không bỏ qua, cả đám người đều cô rướn microphone hận không thể đưa tới trước mặt Diệp Như Hà. Diệp Như Hề cũng không hè nói câu nào, cô gắt gao năm chặt tay, lòng bàn tay. đều là mồ hôi lạnh, cô cúi đầu, vội vàng đi vào trong nhà tang lễ. Vu Bình mặc bộ đô đen đang đứng ở bên trong, bà ta không nghĩ tới Diệp Như Hệ thật sự sẽ tới tham gia lễ tang, nhưng như vậy thì càng tốt. Vu Bình kéo lấy con gái mình, hạ giọng nói: “Nhớ rõ chờ lát nữa phải nói cái gì đúng không?” Diệp Như Mạn xoa xoa lỗ tai, thái độ có chút không kiên nhẫn nói: “Con đã biết, còn không phải là diễn một chút à?.Yên tâm, con nhất định sẽ khiến Diệp Như Hề tự sát thêm một lần nữal” Diệp Như Mạn tràn đầy ghen ghét nhìn chằm chằm bóng người kia, lại khống chế không được cảm giác sảng khoái hả hễ. Trước phòng tang lễ treo tắm ảnh đen trắng của. Diệp Kiên Nam, tấm ảnh chụp lúc ông ta còn khỏe mạnh, hoàn toàn tương phải với dáng vẻ vặn vẹo lúc ông ta chửi rủa nhục mạ Diệp Như Hê. Diệp Nhự Hề nhìn thoáng qua, liền thu hồi tầm mắt. Cô từng bước một ởi tới Vụ Bình và Diệp Như Mạn đang đứng giữa phòng, người nhà cũng là ban tổ chức tang lễ, mắt của cả hai mẹ con kia đều sựng đỏ, nhìn qua vô củng bi thương tiêu tụy, hoàn hảo đứng ở phía kẻ yếu. Vu Bình liếc mắt nhìn qua con gái một cái, Diệp Như Mạn lập tức hiểu ý xông tới, thò tay ra, muốn hung hăng cho Diệp Như Hề một cái tát, nhưng tay còn chưa kịp rơi xuông, đã bị bắt được.