Chương 778 Tạ Trì Thành hoảng hột, anh lại nhớ tới lúc còn ở dinh thự, cô luôn tươi cười dịu dàng, sẽ ngoan ngoãn thuận thẻo lời anh nói, cũng không tranh chấp, không biện giải. Anh còn cho rằng là do hai người đã có tiếng nói chung, lại chưa từng nghĩ tới, chỉ do Diệp Như Hề vẫn luôn chịu thua anh mà thôi. Mỗi một lần cô tươi cười, có phải trong đó đều cất giáu thống khổ hay không? Cô thấy những tắm ảnh và tin nhắn mà Vữi Lị Tư gửi tới, có phải mỗi đêm đều không chợp mắt, trằn trọc chịu đựng, vì sao không tự mình hỏi anh một chút? Vì sao lại không hỏi? Bởi vì, anh không đáng được tin tưởng. Bởi vì, cô sợ hãi khi hỏi xong sẽ nhận được đáp án khiến cô phát điên. Bởi vì anh chưa bao giờ mang lại cho cô cảm giác an toàn. Bởi vì anh không, hề để ý tới việc cô có tình nguyện tiếp nhận những sắp xếp của mình hay không. Anh ích kỷ tự cho là đúng, an bài tất cả, chỉ chừa cho cô một mảnh đất trống, nuôi nhốt cô, chưa bao giờ hỏi qua cô có từng muốn cuộc sống ở bên ngoài hay không. Lục Tư Viễn nói đúng. Anh chính là chủ mưu. Là chủ mưu đã giết chết Tiểu Hè. Anh từng khiến cô tuyệt vọng đến mức muôn tự sát. Sau trận lộn xộn, trước ngôi mộ lại khôi phục an tĩnh. Không thấy đoàn vệ sĩ áo đẹn kia đâu nữa, hi có mình Lục Tư Viễn đứng tại chỗ. Thật lâu sau, Lục Tư Viễn ngồi bên cạnh bia mộ, đôi tay rũ xuỗng, bốc từng năm đất đắp vào sau. Phần mộ bị đào lên đã được lấp lại, bên trong còn đặt tro cốt của Tiều Hè. Mà người đàn ông kia hôn mê nên đã được mang đi, bia mộ được khôi phục nguyên trạng, chỉ có dấu vết đào xới nhỏ và lộn xộn chứng minh một màn diễn ra vừa rồi. Lục Tự Viễn cúi đầu, nhìn ảnh chụp đeh trắng trên bia mộ. “Tiểu Hề, hắn hồi hận rồi…… Em thấy Sa0.. Hắn đang sám hồi…… Đáng thương biết bao…… Nếu hắn có thê sớm biết quý trọng em hơn, tất cả mọi chuyện đã không xảy ra……” Một ngày kia, Lục Tư Viễn đã ở lại rất lâu rất lầu. Mà trấn nhỏ bình tĩnh này lại lặng lẽ kinh động. Vùng đất gần sát với ngọn núi hoang. kia đã được thu mua, tính cả ngọn núi hoang, một trang viên rộng lớn như. đột ngột mọc lên từ mặt đất, dùng tốc độ nhanh nhất để hoàn thành. Quá trình xây dựng phòng ốc thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt, bọn họ nghị luận sôi nổi, đến tột cùng là nhà giàu nào mà đại tài khí thô đến vậy, nhưng cũng chưa có ai nhìn thấy chủ nhân căn nhà. Cho đến một ngày căn nhà được xây dựng xong, hai đứa trẻ phần điêu ngọc trác năm tay bước xuống từ một chiêc siêu xe, đi vào căn nhà. Những người nhìn thấy cảnh đó đều nói, chưa bao giờ thây qua hai đứa trẻ nào xinh đẹp như vậy, giỗng như ngôi sao nhí, trăng trăng mêm mêm, nhưng kỳ lạ chính là, hai đứa trẻ kia dường như không thích cười, khuôn mặt nhỏ căng chặt, năm tay đi vào trang viên.