Chương 842 Mà lại nhíu mày Tạ Trì Thành thật sâu, nghĩ đến những lời bác sĩ vừa nói. Thân thể của cô, yếu ớt tới đáng thương. Hơn nữa nguyên nhân phát sốt lại là do nhiễm trùng. Mà nhân nhiễm trùng…… Là do sau khi quan hệ với anh, cô đã bị thương, không được xử lý kịp thời nên nhiễm trùng. Vẻ mặt Tạ Trì Thành khó có được. một tia ảo não, làm sao anh có thể nghĩ tới nguyên nhân gây bệnh là chuyện đó chứ 2 Từ trước đến nay anh. không phải là kiểu người không có tố chất nIU thế, không đến nỗi sẽ khiến bạn nữ bị TU sinh bệnh còn bỏ mặc. Tạ Trì Thành hiếm khi tự phỉ nhỗ bản thân một lát, quay đầu lại nhìn về phía Diệp Như Hề, thấy cô nằm thiếp đi trên giường bệnh, trên tay còn có kim truyện dịch. Anh điều chỉnh tốc độ chảy của nước truyền, sau đó ngôi xuống, trực tiếp, gọi điện thoại bảo người đưa một sô đô qua đây. Sau khi cúp điện thoại, bác sĩ đưa tới bảng xét nghiệm máu của Diệp Như Hề, sắc mặt còn có chút kinh ngạc. “Sao một nhóm máu hiếm gặp như Khi Tạ Trì Thành nhìn thấy bản báo cáo, sắc mặt nháy mắt lạnh băng, anh siết chặt tờ giấy, ánh mắt đen tối không rõ. Nhóm máu của cô cùng nhóm với Tiểu An. Tầm mắt Tạ Trì Thành chậm rãi nhìn vê phía Diệp. Như Hè, thật lâu còn không chịu rời đi. Thời điểm Diệp Như Hề tỉnh lại đã là ngày hôm sau, đầu không còn nặng nề như hôm qua nữa, hẳn là đã hạ sốt. Sau khi tầm mắt. dần dần rõ ràng, cô chậm rãi quay đầu, phát hiện bản thân đang nằm trong phòng bệnh, ký ức xảy ra tối hôm qua dần ùa tới, cô lập tức cứng đờ mặt. Tất cả chuyện tối hôm qua đều không phải là mơ, Tạ Trì Thành thật sự đã đưa cô tới bệnh viện. Nhưng hiện tại, người kia đâu rồi? Diệp Như Hệ ngôi dậy, cô một mình năm trong phòng bệnh rộng lớn, không hề có bất cứ người nào khác, nhưng bên cạnh có rất nhiều trái cây và đồ bổ, chỉnh tề chất đầy một mặt tường. Ở mặt bàn bên cạnh còn thả lại một tờ giây. Cô cầm lại đây. [ Có việc cần rời đi, xin liên hệ. ] Nét chữ rồng bay phượng múa rất quen thuộc, là bút tích của Tạ Trì Thành. Diệp Như Hề nhìn ngắm hồi lâu mới thả tờ giấy ghi chú vào trong túi áo. Nhưng cô không dự định sẽ thật sự ở lại bệnh viện tiêp tục chờ. Chờ tới khi Tạ Trì Thành trở về một lần nữa, trong phòng bệnh đã trồng không. Người phụ nữ kia không ở đó nữa. Cô lại chạy trốn thêm lần nữa. Ngay cả một chút đồ cũng không hề mang đi Ánh mắt Tạ Trì Thành trở nên âm trâm. Mà Diệp Như Hệ vội vàng chạy về nhà, rửa mặt qua loa một chút liên lập tức vội vàng tới công Ẳy, cũng giải thích bởi vì đổ bệnh nên đến trề, cập trên cũng không trách tội, tỏ vẻ thầu hiểu, còn dò hỏi Diệp Như Hề có cần xin nghỉ phép nghỉ ngơi hay không.