Chương 844 Diệp Như Hề kéo kéo tóc, ý đồ dùng tóc che khuất mặt mình. “Tô Tây, cô bị lmaf sao thế?” “Sắc mặt cô trông không tốt lắm, là sinh bệnh rồi sao?” Đối mặt với sự quan tâm của đồng nghiệp, Diệp Như Hề miễn cưỡng cười cười, nói: “Tôi, tôi quả thật không quá thoải mái, ăn không vô.” “Cô đó, thật là quá liều mạng!” “Đúng vậy, gần nhát tất cả đều bận rộn.chuyện thi đấu đúng không, thật ra chỉ cần phân công công việc tốt là được mà.” “Tôi nghe nói rất nhiều người nỗi danh trong giới đều sẽ dân đội tham gia, cho nên cô không cân có áp lực quá lớn:” Trong lúc bọn họ trò chuyện, ở một bàn ăn khác, còn có một người sắc mặt xanh mét đang nghiền răng nghiền lợi. Đó chính là Lữ Nhu. Bởi vì cô ta cũng nhận ra được chủ nhận của chiếc Aston Martin kia, giờ khắc này cô ta đang tức tới ni điện rồi. Cô ta đương nhiên không ngây thơ cho rằng chiệc xe kia chỉ vô tình đi ngang qua, chỉ sợ là tới để tìm Tô Tây thì đúng hơn! Chỉ cần tưởng tượng đến điểm này, cô ta rất khó điều chỉnh được khuôn mặt dữ tọn vì ghen ghét. Vì sao tất cả chuyện tốt đều bị Tô Tây chiếm mắt? Cô ta dựa vào cái gì! Một đứa con gái xâu xí! Vừa quê mùa vừa già nual Dựa vào cái gì! Lữ Nhu tức giận đến suýt nữa chọc dao dĩa cắt nát đĩa. Đồng nghiệp ngồi bên cạnh cô ta che lại lỗ tai, “Cô làm gì thế hả, chói tai quá đi mắt!” Lữ Nhu buông xuống dao nĩa, nói lời xin lỗi, bồng nhiên nghĩ tới cái gì, lại nói: “Tôi chỉ là cảm thầy chiếc xe kia rất quen mắt.” “Cô nói đùa đấy à, đó chính là siêu xe trong đám siêu xe, sao cô có thê quen mắt được? Không phải là từng xem qua trên TV đó chứ?” “Không phải, tôi nhớ ra rồi, hình như chính là chiệc xe kia, Tô Tây từng ngồi lên chiếc xe kia.” Ánh mắt vài người nháy mắt trở nên kỳ lạ.. Bởi vì bọn họ cũng nghe qua tin đồn kia. Lữ Nhu thấy thé, tiếp tục nói: “Có lẽ là do tôi hoa mắt thôi.” “Hoa mắt cái gì chứ, loại này xe này không có nhiều, khẳng định là đúng . rồi! Tôi đã nói rồi mài! Sao cô ta có thể nhảy dù vào thẳng công ty như vậy được!” “Thì ra là được người,….. Có một cái hậu phương vững chắc như thế, trách không được tuổi còn trẻ như vậy đã có thê dẫn đội. Chỉ sợ công ty đã đặc biệt chuẩn bị chức vụ cho cô ta “Chúng ta ấy à, chúng ta hâm mộ không tới, loại người này trời sinh có sô mệnh tốt.” “Số mệnh tốt cái gì chứ, lỡ như ngòi bên trong là một ông già, các cô có tình nguyện không?” “Ha ha ha, cũng đúng, tôi lại chịu không nổi, ngâm thôi đã thấy ghê tỏm! Nhưng mà nói không chừng Tô Tây lại thích thì sao.” “Lớn xấu như thế, cũng chỉ có mây ông già ưa nồi thôi, chậc chậc.” Bọn họ dùng những lời lẽ độc địa nhất để đưa ra phỏng đoán.