Chương 847 “Cháu cảm ơn chút” “Được rồi, trở về đi, có chuyện gì cứ đến tìm ta.” “Vâng!” Rời khỏi văn phòng tổng giám đốc, chờ tới khi ra ngoài, Diệp Như Hề phát hiện lại có một số người nhìn cô với ánh mắt đầy khinh thường, dường như cô lại làm ra chuyện gì không nên làm vậy. Diệp Như Hề không thèm để ý đến, sau khi trải qua lân bạo lực internet, những tầm mắt và xì xào bàn tán đã không có cách nào ảnh hưởng đến cô. Cô trở lại bàn làm việc của mình, lao đầu vào làm việc, mà những người đó thật lâu cũng không thu hồi tâm mắt, bắt đầu nhỏ giọng bàn luận nói xâu. “Các cô có phát hiện ra không, đây là lần đầu tiên tông giám đốc gọi duy nhất một nhân viên nào đó tới văn phòng nhỉ?” “Đúng đúng đúng. vừa rồi tôi còn thây, văn phòng tông giám độc còn đóng chặt hệt cửa số, tôi muôn nhìn trộm một chút lại không thấy cái gì.” “Không thể nào, tuổi tác của tổng giám đốc đủ để làm cha cô ta đó~! Các người đang nghĩ gì thế hải” “Cái này cô không hiểu đúng không? Đồng Tổng tuy rang đã 50 tuổi, nhưng dáng người đều duy trì rất không tôi, mầu chốt nhất chính là, ông ây đã ly dị nha! Cho dù chỉ đáng tuôi con, nhưng trong công ty cũng có rất nhiều người muôn leo lên đây!” “Cô nói ra như vậy, hình như cũng có lVã “Cô ta trông xấu như vậy, cũng dám quyên rũ tông giám độc sao?” “Nói không chừng cô ta giỏi ở phương diện nào đó thì saol” Tức khắc, một trận cười hả hê quái dị vang lên. Chỉ qua thời gian một ngày, Diệp Như Hề đã trở thành đối ¡ tượng được bàn tán rộng rãi trong công ty, trên dưới công ty đều biết có một nhân vật như vậy. Chỉ là đáng tiếc, thứ nổi bật ngược lại là vẻ ngoài của cô. Lữ Nhu rất vừa lòng với tình hình nhự bây giờ, hiện tại chỉ chờ Diệp Như Hề bị xâu mặt lúc thi đầu, cô ta sẽ có rất nhiều biện pháp ép cô tự rời đi. Tan ca, Diệp Như Hề khép lại máy tính, lại nhìn thoáng qua chìa khóa xe trên mặt bàn, có chút bất đặc di. Cô ở lúc xấu xí thì cứ mãi dây dưa với Tạ Trì Thành không thôi, lúc cô xinh đẹp thì lên giường với Tạ Trì Thành. Đúng là quá mức lộn xôn. Càng muốn trốn tránh cái gì, thì cái đó càng đeo bám Đầu cô cũng trướng đau. Diệp Như Hề đứng lên, không. cầm theo chìa khóa chiệc xe kia mà tự lái xe của mình về nhà. Chờ khi-cô về đến nhà, mới phát hiện, trước cửa nhà…… dựng nguyên một mặt tường toàn đồ thực phầm dinh dưỡng Tổ yến, vây cá, bào ngư, đông trùng hạ thảo, nhân sâm…… Mấy món bỗ dưỡng trên thị trường, đều đầy đủ hết. Diệp Như Hề nhìn đống đồ bổ kia, cả khuôn mặt cũng đen đi. Trên đó còn dám một mầu giấy. Chỉ một chữ. “Ăn.”