Chương 872 Nhưng hiện tại, anh đột nhiên rất muốn biết, chuyện vê người vợ đã khuất kia . Sau khi Diệp Như Hề trở về liền phát hiện có chút thất thần, ánh mắt nhìn về phía cô đều mang theo vẻ dò xét quỷ dị. Diệp Như Hề đỗ mò hôi lạnh, cũng Không dám nhìn thẳng vào tầm mắt anh. Nhưng thật ra Tiểu An và Nhạc Nhạc lại tương đối nhiệt tình, không. chỉ nhiệt tình gặp đồ ăn cho cô, còn luôn tìm để tài gợi chuyện với cô, cô gắng để cô tích cực tham gia cuộc trò chuyện. Ngược lại là Tạ Trì Thành bị hai đứa nhóc bỏ qua, anh cũng không thèm để ý, sau khi thường xuyên nhúm đồ ăn cho Tiểu An và Nhạc Nhạc liền tạm dừng lại, cỗ ý vô tình dùng ánh mắt vi diệu nhìn cô.. Bữa cơm này ăn vào có vẻ rất kỳ quái. Chờ khi kết thúc, Diệp Như Hề đều đã ăn no căng, đi đường cũng chậm lại. Sau khi Tạ Trì Thành nghe một cuộc điện thoại liền rời đi trước, còn cô ý dặn đò xong nhóm vệ sĩ ở lại với bọn họ rồi mới rời đi, Tiểu An và Nhạc Nhạc sớm đã quen với sự bận rộn của daddy. Chờ khi anh rời đi, Diệp Như Hề cuối cùng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, nếu anh còn tiếp tục dùng ánh mắt kia nhìn cô, ngày hôm nay của cô khó mà an ồn mất. Quấng thời gian phía sau, Diệp Như Hề tận tình ở cùng Tiểu An và Nhạc Nhạc chơi thỏa thích, hoàn toàn thành lập mối quan hệ hữu nghị bền vững, hai đứa nhỏ gọi chị ơi chị ơi cũng rất thuận miệng. Hai ngày sau, Tạ Trì Thành cũng không có xuất hiện, Diệp Như Hệ hoàn toàn thả lỏng, cùng Tiểu An và Nhạc Nhạc vui vẻ ở bên nhau, vui tới mức suýt nữa khiến cô cho rằng bản thân đã trở lại bình thường. Cho đến một lúc nào đó, tay trái của cô vô thức run lên, trái tim Diệp Như Hề cũng nguội lạnh. Tia hy vọng trong đáy lòng đã hoàn toàn bị dập nát. Bệnh của cô, còn chưa ổn. Diệp Như Hề lại lần nữa lấy ra loại thuốc cất trong ngăn kéo khóa trái, uống hết từng viên một, sau đó lại lấy ra di động, gọi vào dãy số quen thuộc kia. Khi Tạ Trì Thành thấy người gọi trên màn hình điện thoại, cũng có chút kinh ngạc, mấy ngày này anh vội vàng điêu tra vụ ảm sát lần trước, thật vất vả không có thời gian nghỉ ngơi, đúng là rât bận. Nhưng đã không có anh, người phụ nữ kia hẳn là sẽ thoải mái tự tại hơn mói đúng. Không ngò cô sẽ chủ động gọi điện thoại qua đây. Đặc biệt là, Diệp Như Hề trong điện thoại lại bảo Tạ Trì Thành đem hai đứa nhỏ trở vê. Tạ Trì Thành buông bút trong tay, dựa người vào: lưng ghề, trầm giọng nói: “VI cái gì? Anh nhìn ra được, cô rất thích Tiểu An và Nhạc Nhạc, cũng chăm sóc bọn nhỏ rất tốt, sự .yêu thích trong mắt không thể là giả, hiện tại lại chủ động nói muốn bọn nhỏ trở về nhà. Nói thật, Tạ Trì Thành rất không vui. Con của anh, muốn thì gọi qua, không thích thì ném về ử? “Tiểu An và Nhạc Nhạc dù sao cũng con của anh, tiếp tục ở lại chỗ tôi, chỉ sợ không được tiện lắm.” Diệp Như Hề rất gian nan mới nói ra được những lời này. Nào có cái gì mà không tiện. Tuy nhiên là do từ lúc bắt đầu, do cô quá tham lam mà thôi. Trước khi tổn thương còn chưa được tạo thành, nên dừng lại tất cả. “Cô xác định?”